Bọ Rùa

Logo.png

Tháng 3 [Novel] - Chap 14

Bản dịch thuộc về Bọ Rùa, xin vui lòng không đem đi nơi khác.

Tháng 3, Chương 14


Se Hwa đưa tay lên hai bên tai và che lại. Không phải vì cậu không muốn nghe những lời của Gi Tae Jeong, mà là vì muốn che giấu đôi tai đỏ ửng của mình. Nếu đã định đối xử với cậu như với một đĩ nam thì xin hãy cứ làm vậy đến cùng. Tại sao lại  nói những lời kỳ lạ như thế, khiến cậu...

"Trốn à?"

Gi Tae Jeong hiểu nhầm sự ngượng ngùng của Se Hwa là hành động chống đối, liền gạt tay cậu ra rồi áp sát cả phần thân trên vào. Anh ta nhẹ nhàng cắn lấy dái tai cậu, rồi từ từ hạ môi xuống phía dưới. Cảm giác thật kỳ lạ, cứ như anh ta đang đánh dấu quyền sở hữu của mình vậy.

"Không phải vậy, a...!"

"Mẹ kiếp, cậu bôi cái gì lên da à? Sao nó cứ dính vào tay thế này hả?"

Cơ thể của Se Hwa run rẩy dữ dội. Cậu không thể tin được rằng mình lại bị kích thích. Dù bị anh ta chạm vào một cách thô bạo như thế nhưng cơ thể cậu vẫn đáp lại, nơi ấy từ từ cương cứng lên. Cậu xấu hổ đến mức không thể ngẩng đầu lên được. Nhưng vấn đề không chỉ dừng lại ở đó.

"Ơ, tôi... thấy... thấy kỳ lạ...."

"Cái gì kỳ lạ?"

"Phía sau... phía sau hình như... vẫn còn thuốc, cảm giác kỳ lạ lắm...."

Se Hwa bối rối buột miệng nói những lời không đầu không đuôi.

Không thể nào như vậy được, nhưng kỳ lạ thay, cảm giác như nơi mẫn cảm phía sau đang dần trở nên ướt đẫm. Giống như nó được bôi đầy gel. Hoặc... như thể đang rỉ ra một chất dịch gì đó. Thuốc hẳn đã hết tác dụng từ lâu rồi. Có phải vì miếng dán kì lạ trên cổ cậu không? Đây là lần đầu tiên Se Hwa được sử dụng một miếng dán đắt tiền như vậy, nên cậu không biết liệu cảm giác này có phải là bình thường hay không.

"Vậy à, tự nhiên lại ướt thế này sao?"

Lúc này, Gi Tae Jeong mới nhận ra tình trạng của Se Hwa nhưng anh ta đáp lại một cách thản nhiên như không có gì nghiêm trọng.

"Thật sự là do thuốc à? Hay cái lỗ này vốn dĩ đã ướt như thế rồi?"

Thay vì bối rối, Gi Tae Jeong còn thản nhiên trêu chọc cậu, làm cậu càng thêm xấu hổ. Không phải mà, không phải như vậy...

"Không, không phải... tôi... a, kỳ lạ quá..."

"Thật chưa bao giờ như thế này sao? Thật chứ?"

"Chưa, chưa bao giờ... nhưng, a...!"

"Ừm. Một cái lỗ dễ ướt thế này, cậu có chắc chưa từng có ai khác nhìn thấy như vậy không?"

"Ừm... chưa, chưa... a...!"

Se Hwa lắp bắp một cách bối rối, tâm trí trở nên hỗn loạn. Cảm giác lạ lẫm, sự thay đổi khó chấp nhận của cơ thể, cùng với những lời nói đầy trêu chọc của Gi Tae Jeong... tất cả khiến cậu không kiềm chế được, nước mắt cứ thế trào ra như một đứa trẻ.

"Thật sao? Thật thú vị."

Ngón trỏ và ngón giữa của Gi Tae Jeong đồng thời thâm nhập vào bên trong.

"Thật sự... chuyện này... là bình thường phải không? Là vì cái miếng dán ở cổ này... phải không?"

"Sao thế? Không thích à? Nhưng ướt thế này cũng tốt mà."

Như thể đang dùng kéo, Gi Tae Jeong chỉ đưa một đốt ngón tay vào rồi liên tục xoay và mở rộng, tạo ra âm thanh chùn chụt giống như lúc bị trét đầy gel.

Hôm qua cậu đã dùng loại thuốc nào nhỉ... Nếu dùng cả ba loại một lúc thì chất dịch có tiết ra như thế này không? Vì chưa có  người khách nào từng thử cả ba loại cùng lúc, nên Se Hwa cũng không thể chắc chắn liệu phản ứng này có bình thường hay không.

Trong lúc Se Hwa còn ngơ ngác chìm trong suy nghĩ, cơ thể cậu đột nhiên bị giữ chặt và tầm nhìn bị đảo lộn lần nữa. Làn da cọ xát vào những chiếc cúc áo sơ mi mang đến cảm giác rát rát. Dù xấu hổ, nhưng cậu phải thừa nhận cảm giác đau đớn ấy lại khiến cậu cảm thấy rất kích thích.

"Cưng à, giờ cưng đang tự thủ dâm sao? Cọ núm vú vào ngực tôi đấy à?"

"Hả? Không phải, cái đó là..."

"Không phải thì thẳng lưng lên."

Se Hwa cảm thấy khó hiểu với kiểu bắt bẻ vô lý ấy. Chính Gi Tae Jeong là người đặt cậu ép sát lên người anh ta, vậy mà giờ lại hỏi cậu có phải đang tự cọ xát núm vú của mình hay không.

"Đúng rồi, cứ ở yên như thế thì tôi mới dễ mút chứ."

"... A!"

Gi Tae Jeong dựa lưng vào đầu giường, nắm lấy đầu ngực của Se Hwa như thể đó là một tay cầm và kéo mạnh. Khi cơ thể cậu chao đảo và ngã về phía trước, anh ta đỡ lấy mông cậu, bấu chặt rồi cắn vào phần ngực mềm mại.

Se Hwa cảm thấy sợ hãi. Đôi vai mà cậu đang đè xuống cứng cáp như một khối bê tông. Qua lớp áo sơ mi, cậu có thể cảm nhận rõ những cơ bụng rắn chắc của Gi Tae Jeong. Và ngay cả khi mông cậu được nâng lên như thế này, cậu vẫn có thể cảm nhận được sức nặng của thứ dương vật khổng lồ đó.

"Chỗ này... anh chưa nói... là sẽ mút mà...."

"Đúng vậy. Nhưng tôi chỉ bú ngực thôi mà phía sau của cưng đã ướt hết rồi kìa."

Gi Tae Jeong vừa mút lấy đầu ngực của Se Hwa vừa thì thầm:

"Phải làm ướt thêm một chút nữa thì khi bú cái lỗ đó mới thích chứ."

Cảm giác tê tê ngứa ngáy từ hơi thở ấm áp phả vào khiến Se Hwa vô thức co người lại như một con ốc sên. Nhờ đó mà Gi Tae Jeong có thể dễ dàng xoa bóp ngực của cậu hơn.

"Nếu ăn uống đầy đủ và tập luyện chăm chỉ thì cơ thể của cưng đã đẹp hơn nhiều. Tiếc thật."

Bàn tay Gi Tae Jeong, giờ đã trở nên dính dấp, lần mò khắp cơ thể Se Hwa, vừa sờ vừa đánh giá hết chỗ này đến chỗ kia. Không thể nào là do nước từ quả táo mà anh ta vừa ăn lúc nãy, nên rõ ràng cơ thể Se Hwa đã ướt đẫm vì thứ chất dịch không rõ nguồn gốc chảy ra từ phía sau của cậu.

"Khung xương vai rất cân đối, nhưng eo lại thon... Đùi và mông cũng không tệ, bắp chân thì thẳng và đẹp nữa."

Đôi tay của Gi Tae Jeong di chuyển một cách lạnh lùng, chẳng khác gì một chủ nhà thổ đang kiểm tra một kỹ nam vừa được mua về. Se Hwa lắc đầu nguầy nguậy như thể không muốn nghe những lời đánh giá như vậy, nhưng Gi Tae Jeong chỉ bật cười chế giễu rồi vỗ mạnh vào mông cậu. Dù đau nhưng nó không hề khó chịu.

"Tôi đang khen cưng đấy. Từ giờ ăn uống đầy đủ vào. Tăng thêm chút thịt thì mới có cảm giác khi sờ vào chứ."

Làm sao một cơ thể thích hợp để sờ mó và bú mút lại có thể được xem là lời khen? Se Hwa vặn vẹo cơ thể, khuôn mặt đỏ bừng vì ngượng. Như thể thấy cậu đáng yêu, Gi Tae Jeong nhẹ nhàng cắn vào chóp mũi cậu. Dường như anh ta rất thích thú với hành động này, tiếp tục chuyển sang má, cằm, và bất cứ nơi nào trên gương mặt cậu có thể cắn và mút được. Trong khi đó, một tay vẫn không ngừng nhào nặn ngực cậu, còn tay kia thì trượt xuống dưới, không ngần ngại xâm nhập vào bên trong, liên tục khuấy động cái lỗ ướt át mềm mại ấy.

"...Cưng à."

“Ưm, ư... hừ..."

"Nếu cứ tiếp tục thế này, tôi nghĩ mình sẽ không kiềm chế được mà đè cưng xuống rồi đụ mất thôi. Nên tôi muốn hỏi cưng trước."

"Sao cơ?"

"Chỉ một lần thôi, được không?"

"Anh đã hứa... là sẽ không làm rồi mà..."

"Vậy nên trước khi cưỡng hiếp cưng, tôi mới hỏi trước. Được hay không?"

Những ngón tay đang cắm sâu bắt đầu tự ý cào cấu bên trong vách thịt, như thể đang muốn kiểm tra điều gì đó.

Se Hwa nghĩ rằng nơi ấy đã thật sự trở nên kỳ lạ. Như thể... có ai đó bật công tắc, và trạng thái của nó đã hoàn toàn thay đổi. Nó giờ đây chỉ có sự khao khát, giống như một cơ quan chỉ muốn cắn mút và bóp chặt lấy thứ gì đó đến mức không thể kiềm chế được.

“Nếu bây giờ cưng để tôi đâm vào, tôi sẽ giảm thêm một điểm cho cưng. Như vậy thì mọi thứ sẽ trở về điểm xuất phát.”

"Ah... ưm, vâng...!"

“Cưng sẽ trả hết nợ, có được thân phận mới, và chỉ có tôi là người duy nhất chịu thiệt. Thế nào?”

"Ư... ah...!"

Thân hình của Gi Tae Jeong trông giống như cơ thể của một người bình thường bị kéo dài ra cả chiều ngang lẫn chiều dọc. Bất kể là bộ phận nào, nó cũng lớn và dài đến mức khó tin. Chỉ riêng ba ngón tay đang xâm nhập vào bên trong Se Hwa lúc này cũng đủ dài và to hơn cả bộ phận sinh dục của những người đàn ông bình thường..

“Mỗi lần ít nhất là 200 triệu won. Nếu nghĩ đến số tiền để thay đổi danh phận thì 200 triệu là gì chứ? Thậm chí 2 tỷ còn không đủ.”

Nói rồi, Gi Tae Jeong cởi phăng chiếc áo khoác đang mặc và vứt sang một bên. Lớp áo mỏng bên trong không thể che giấu được thân hình như một bức tượng sống, phô bày cơ bắp rõ rệt. Mỗi khi bàn tay anh ta xoa nắn và trêu chọc cơ thể của Se Hwa, những đường gân dày cộp trên người đàn ông lại nổi rõ lên từng chút một.

Trong khi Se Hwa còn đang mê hoặc bởi hình ảnh đấy, Gi Tae Jeong mạnh mẽ nâng tay lên. Không biết là lòng bàn tay hay cổ tay của anh ta, một thứ rắn chắc va chạm liên tục với mông của Se Hwa, phát ra những âm thanh nhục dục tục tĩu đầy kích thích.

"Cưng nghĩ sẽ có ngày mình kiếm được đến 200 triệu won từ cái lỗ này không? Cơ hội thế này thì phải nắm lấy chứ."

Se Hwa nhắm chặt mắt, như thể đó là cách duy nhất cậu có thể trốn tránh anh ta lúc này, khi đến cả việc quay đầu cũng bị ngăn cản. Cảm giác nhục nhã và lòng tự tôn, sự cam chịu và chút mong đợi, như những sợi dây vô hình siết chặt lấy tâm trí cậu, đẩy cậu vào trạng thái rối bời không lối thoát.

"Ah... ức!"

Có lẽ bực bội vì Se Hwa cứ cố gắng trốn tránh, Gi Tae Jeong nhét thêm một ngón tay nữa vào bên trong.

"Không... không được, rách... mất... a!"

Cái lỗ căng ra đến mức gần như không thể chịu nổi, đau nhói lên. Không phải đùa, Se Hwa thực sự cảm thấy như nó có thể rách toạc ra bất cứ lúc nào. Nếu nó cứ bị mở rộng và không bao giờ khép lại được thì sao đây? Nỗi sợ hãi khiến khuôn mặt Se Hwa tái nhợt đi vì lo lắng. Nhưng kỳ lạ thay, bất chấp sự lo lắng và sợ hãi, cơ thể cậu dường như lại có phản ứng hoàn toàn khác...

"Haah...!"

Bên dưới vang lên một âm thanh "phụt," như thể tiếng nước bắn tung tóe.

Chất dịch tích tụ bên trong thành vách thịt theo chuyển động tay của Gi Tae Jeong chảy ra như thể có ai đó bóp cò một khẩu súng nước.

Cái quái gì thế này? Cảm giác này giống như cực khoái khi xuất tinh, nhưng lại rất không quen thuộc, khiến lồng ngực của Se Hwa phập phồng dữ dội rồi từ từ lắng xuống. Với vẻ mặt ngơ ngác và mệt mỏi, Se Hwa nhìn chằm chằm vào bộ đồ của Gi Tae Jeong giờ đã ướt sũng bởi chất lỏng mà cậu vừa bắn ra.

"Mới thế mà đã vậy rồi à? Thêm chút nữa chắc sẽ thành cái vòi phun nước ấy chứ."

Gi Tae Jeong cắn và nhay mạnh vào cổ Se Hwa. Dù biết rằng cậu không cúi đầu xuống để anh cắn, nhưng chỉ cần nhìn dáng vẻ đó thôi anh đã không thể kiềm chế được mình mà hành động.

"A... a...!"

Khi những vết bầm đỏ tím dần hiện lên trên cổ Se Hwa, Gi Tae Jeong bật cười một cách tà ác. Có vẻ như Se Hwa đang bối rối vì lần đầu tiên cảm nhận phản ứng kỳ lạ từ phía sau. Phải chăng vốn dĩ nơi đó đã khá nhạy cảm… nhưng điều đó chẳng quan trọng. Sự bối rối của cậu bị anh biến thành khoái cảm, và kết quả là cậu đang run rẩy, rên rỉ không ngừng. Cuối cùng thì, điều này chẳng phải cũng tốt cho Se Hwa sao?

"Tôi sẽ... làm... tôi sẽ, ư...!"

"Thật không? Tôi có thể xuất tinh bên trong chứ?"

Giống như một con búp bê bị hỏng, Lee Se Hwa gật đầu yếu ớt.

"Ah... vâng, bên trong... nhưng mà, mấy cái này... dừng lại đi...!"

Bàn tay đang thọc sâu bên trong đột nhiên siết chặt lấy mông Se Hwa một cách mạnh mẽ. Nhìn làn da trắng ngần như sữa lộ ra giữa những ngón tay, Gi Tae Jeong không khỏi thầm cảm thán. Nước da cậu trắng mịn không chút tì vết, như thể được phủ bởi một lớp kem tươi. Cơ thể gần như không có một sợi lông nào, và cả dương vật lẫn lỗ hậu đều có màu nhạt như được phủ bởi nước ép mơ. Điểm duy nhất nổi bật là đôi môi đỏ mọng, tương phản mạnh mẽ với làn da nhợt nhạt.

"Vì là lần đầu nên tôi cũng muốn nhẹ nhàng thôi..."

Gi Tae Jeong nhấc bổng cơ thể của Se Hwa lên rồi nhanh chóng xoay người cậu lại. Cái giường nước mà trước đây anh nghĩ chẳng có tác dụng gì hóa ra lại rất hữu ích trong việc thay đổi tư thế. Điều khiến anh ta thích thú hơn cả là những cơn rung nhẹ như dư chấn của chiếc giường làm cho mông của Se Hwa rung lên từng nhịp như một chiếc bánh pudding, tạo nên một khung cảnh vô cùng thú vị.

"Nghe nói muốn mang thai thì làm từ phía sau thế này là tốt nhất."

CCTV đặt ở đâu nhỉ? Gi Tae Jeong chậm rãi đè cơ thể mình lên người Se Hwa, lúc này đang bị ép phải quỳ sấp trong tư thế doggy. Anh không quên giữ cằm cậu nâng lên, buộc cậu đối mặt với hình ảnh của chính mình phản chiếu trên màn hình TV đã tắt, nơi khuôn mặt đỏ bừng và biểu cảm bất lực của cậu hiện rõ mồn một.


Còn tiếp.

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận!

10 bình luận

khangKhang

hay vlll

chờ người tới tìm tôiChờ người tới tìm tôi

mê mẩn oy

my loveMy love

truyện cuốn

Cute boyCute boy

Hóng thêm chap

Tunn2303Tunn2303

Nào ra chương mới đây

loileLoile

niceee

XJin_owi.XJin_owi.

hay vl ước ra 10 chap 1 ngày

Nhu PhanNhu Phan

Mê quáaaaa

HồngHồng

Ultr, mê eeeee

KemmKemm

Nicee🫶🏻