Bọ Rùa

Logo.png

Sweet Shot [Novel] - Chap 65

Bản dịch thuộc về Bọ Rùa, xin vui lòng không đem đi nơi khác.

Sweet Shot, Chương 65


Anh mỉm cười thân thiện, nói một cách đầy dịu dàng. Rồi anh đưa tay lên, nghịch ngợm làm rối tung tóc Ha Min.

"Ha Min cũng chơi vui nhé."

"À, vâng."

Trước lời nói ân cần, Ha Min ngoan ngoãn gật đầu như một chú cún nghe lời. Anh im lặng nhìn cậu rồi hơi cúi xuống, ghé sát môi vào tai cậu.

"Nếu thấy chán thì đến phòng anh chơi.”

Khi anh thì thầm những lời lẽ đầy ẩn ý, rồi nở một nụ cười tinh quái hiện lên trên môi anh, làm cho bầu không khí trở nên đầy kích thích. Ha Min đỏ mặt, vội lấy tay che tai như thể vừa nghe thấy điều gì đó không nên nghe.

"Em... em không thấy chán đâu..."

Cậu vừa nói vừa né tránh ánh mắt anh, mặt đỏ bừng đến tận mang tai, anh nhún vai.

"Thật không?"

"Vâng..."

"Thật là vô tình quá đi”

Bị từ chối lời đề nghị, anh lại cất giọng hờn dỗi không giống với phong cách thường ngày. Nhưng trên môi anh vẫn giữ nụ cười tinh nghịch. Trước trò đùa tinh quái của anh, Ha Min bối rối nhưng Tae Rim lại tỏ ra bình thản, anh xoa nhẹ gáy cậu rồi từ từ buông tay ra.

"Vậy anh đi đây."

Chỉ là một câu chào tạm biệt đơn giản, nhưng vì vừa chạm vào cậu rồi buông ra nên lại mang đến cảm giác mờ ám khó tả.

"Vâng."

Ha Min xoa nhẹ sau gáy, nơi vừa được anh chạm qua, rồi ngoan ngoãn đáp lại. Anh không đáp, chỉ mỉm cười rồi lặng lẽ bước đi. Có vẻ như anh định chơi thêm một vòng nữa, bạn bè và cả bạn gái cũ của anh đang tập trung ở một chỗ. Anh vừa đeo đôi găng tay da màu trắng khi nãy đã cởi ra, vừa cười nói với bạn bè xung quanh.

"Đây có phải là Hollywood không vậy?"

Có vẻ như không chỉ có một mình Ha Min nhìn về phía đó, không biết từ khi nào mà Tae In đã đứng bên cạnh, thốt ra một câu. Nhưng Ha Min lại không hiểu cậu nói gì, rồi thấy Tae In đang liếc nhìn anh trai mình với ánh mắt ngán ngẩm.

"Không, sao anh ấy có thể tỉnh bơ như vậy với bạn gái cũ đã chia tay rồi chứ?”

"..."

"Cậu có biết bây giờ chị Hee Jae đang hẹn hò với ai không?"

"...?"

Lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, Ha Min mở to mắt.

"Cái anh bạn của anh Tae Rim ấy, chủ quán bar mà chúng ta gặp khi đi uống rượu đó. Nghe nói chị ấy đang hẹn hò với anh ấy đấy. Có điên không cơ chứ?"

"À..."

"Đúng kiểu người Mỹ, Hollywood ấy. Đây là Hàn Quốc cơ mà."

Tae In lắc đầu ngao ngán, tỏ vẻ không thể hiểu nổi. Ha Min nghe Tae In luyên thuyên, mắt vẫn đờ đẫn nhìn về phía đó. Dù bạn gái cũ của anh có đang hẹn hò hay không, thì trong lòng cậu vẫn đau nhói . Chỉ cần đứng cạnh nhau thôi, họ cũng đã tạo thành một bức tranh đẹp đẽ, điều đó là không thể phủ nhận. Dù cậu có cố gắng đến mấy thì hình ảnh của cậu cũng không thể nào hòa hợp với bức tranh đó. Ha Min cười nhạt, rồi quay đi.


***


"Hình như em vẫn còn đau."

Trên đường đi về phòng, Hee Gyeom vừa xoa xoa tay vừa làm nũng. Nghe cậu ta nói đau, Ha Min ngạc nhiên nhìn mu bàn tay của Hee Gyeom. Cậu tưởng cậu ta chỉ làm nũng thôi, ai ngờ chỗ đó lại đỏ ửng lên thật.

"Đỏ thật này..."

"Em đã bảo rồi mà. Tự dưng bị đánh làm em giật mình, không ngờ lại đau đến thế."

"Anh có thuốc... đợi anh chút."

Ha Min mang theo một ít thuốc dự phòng, liền lục túi tìm. Thấy vậy Hee Gyeom liền nắm lấy cánh tay đang lục lọi của cậu.

"Thôi, không đến mức đó đâu ạ”

"À, ừ?"

Thấy Ha Min ngơ ngác hỏi lại, Hee Gyeom bật cười.

"Anh dễ thương thật đấy”

"Hả...?"

"Anh không phân biệt được đâu là đùa đâu là thật nhỉ?”

Trước lời nói thẳng thừng, Ha Min ngây người há hốc miệng.

"À, xin lỗi. Anh hơi chậm hiểu”

"Có gì đâu mà anh phải xin lỗi chứ.”

Cậu ta bật cười rồi vỗ nhẹ vào vai cậu, có lẽ vì cậu ta cũng cao như Tae In nên dù chỉ vỗ nhẹ thôi cũng khiến cậu lảo đảo về phía trước. Thấy Ha Min lại ngây người ra trước hành động thoải mái của mình, cậu ta vui vẻ cười lớn và khoác vai cậu.

"Trông thế thôi chứ anh nhát gan thật.”

Nhát gan... Lại là một từ ngữ mới mẻ nữa, Ha Min ngơ ngác nhìn Hee Gyeom. Tuy đúng là cậu nhút nhát, thiếu tự tin và chậm hiểu thật... nhưng chưa ai nói cậu nhát gan cả...

Ha Min ngây ngô không thể phản bác lại, chỉ ậm ừ. Hee Gyeom thấy vậy, cậu ta liền chuyển chủ đề khác.

"À, mà lúc nãy là lần đầu tiên em thấy anh Lee Tae Rim ở cự ly gần đấy."

"Ừ?"

"Đẹp trai dã man luôn. Haizz, nhưng mà em cũng đâu đến nỗi nào, nhỉ?"

Cậu ta vừa xoa cằm vừa trầm ngâm suy nghĩ. Rồi lại hỏi cậu, "Anh thấy đúng không ạ?", cậu gượng cười.

"Ừ."

Hee Gyeom cũng đẹp trai thật, nhưng xin lỗi, không thể so với anh được. Nhưng cậu sợ nói ra sự thật sẽ làm cậu ta tổn thương nên đành trả lời theo ý cậu ta muốn. "Đúng không ạ?" Có vẻ như cậu ta rất hài lòng với câu trả lời ngoan ngoãn của Ha Min, khuôn mặt rạng rỡ hẳn lên. Trông cậu ta có vẻ khá ngây thơ và hồn nhiên giống như Tae In vậy.

"Mọi người ơi, cất đồ rồi đi bơi đi―"

Vừa bước vào phòng cùng Hee Gyeom, Tae In liền lên tiếng. Phòng được chia thành hai phòng nam và nữ, phòng đặc biệt nên rộng rãi, ít nhất cũng phải mười người mới ngủ hết. Nội thất bên trong cũng sang trọng và gọn gàng như bên ngoài. Từ TV màn hình lớn đến giường cỡ King, rồi cả những vật dụng trang trí nội thất được sắp đặt hợp lý ở những nơi trống trải, tất cả đều hoàn hảo. Cậu cảm thấy chỉ cần ở trong phòng cả ngày thôi cũng đủ tuyệt vời rồi.

"Ha Min, cậu có mang đồ bơi theo không?”

Trong lúc cậu đang sắp xếp ba lô đeo trên lưng, Tae In đến gần và hỏi.

"À, tớ mang quần đùi thôi. Dù sao tớ cũng không định xuống nước..."

"Hả, sao thế?"

"Ờ thì... tớ sợ nước mà."

Đó là lời nói dối. Cậu không muốn để lộ cơ thể trần trụi khi xuống hồ bơi.  Và cậu cũng không thể đeo đồng hồ che cổ tay khi xuống nước. Cậu phải đề phòng những tình huống có thể vô tình để lộ ra.

Trước lời nói dối vụng về của Ha Min, Tae In nhíu mày.

"Cậu nói gì vậy. Hồi nhỏ cậu sống luôn ở hồ bơi nhà tớ còn gì”

Tinh ý thật đấy... Ha Min đảo mắt.

"Sau này... tớ bị rơi xuống nước, nên từ đó tớ không xuống nước nữa."

"Này, là hồ bơi chứ có phải biển đâu, có gì mà phải sợ. Cứ xuống nước đi mà~ nhé?”

"Tớ chỉ ngắm thôi cũng đã thấy vui rồi mà.”

Lời nói đó là thật lòng. Cậu thấy vui khi được đi chơi cùng mọi người và hòa nhập với họ. Trước khi đến đây, cậu đã không ngủ được là vì quá hồi hộp, nên cậu không thể nói cho Tae In biết chuyện đấy.

Ha Min cười ngượng nghịu, Tae In liền bật cười.

“ Haha..”

"Cậu như ông già vậy, chỉ cần nhìn thôi cũng thấy vui."

Cậu ta vừa cằn nhằn vừa huých nhẹ vào người Ha Min với vẻ mặt không thể tin nổi. Nhưng rồi cũng chịu thua, mặc kệ cậu muốn làm gì thì làm. Ha Min cười ngây ngô, thu dọn đồ đạc cá nhân. Cậu lấy thêm vài gói bánh, để phòng hờ khi mọi người đói bụng.

***

Nhưng thật không may là đồ ăn bên ngoài bị cấm mang vào hồ bơi. Ha Min cảm thấy tiếc nuối, nhưng đành phải mang trả lại đống bánh về phòng. Khi chơi dưới nước cơ thể sẽ mệt mỏi, nên cần phải ăn đồ ngọt... Ha Min buồn bã quay lại hồ bơi, ngồi xuống chiếc ghế tắm nắng đã đặt trước đó.

Cậu sắp xếp gọn gàng đống đồ đạc cá nhân mà mọi người vứt lung tung, ngắm nhìn những người khác đang nô đùa, nhảy nhót như cá gặp nước. Tiếng cười giòn tan vang vọng nghe thật vui tai, Ha Min co đầu gối lại, vòng tay ôm lấy. Mùi nước đặc trưng của hồ bơi thoang thoảng. Cậu thích cả mùi hương đó.

"Anh không xuống nước sao ạ?"

Lúc đó Hee Gyeom đã chuẩn bị kỹ càng, vừa vẩy nước trên tay và chân vừa hỏi. Cậu ta đang chăm chỉ khởi động trước khi xuống nước. Ha Min vô thức ngây người nhìn thân trên săn chắc của Hee Gyeom. Cơ bắp tay, cơ ngực đều vừa phải, bụng cậu ta còn có ba múi rõ ràng. Hơn nữa hình xăm lớn trên cánh tay của cậu ta trông rất hợp khiến Ha Min rất ngạc nhiên.

"Anh nhìn gì mà chăm chú thế? Ngại thật đấy."

Hee Gyeom tinh quái nói rồi che ngực mình lại, không hợp với dáng vẻ đó chút nào. Bị nói trúng tim đen, Ha Min ngậm miệng lại rồi vội vàng quay đi, giọng nói ngượng ngùng.

"À, xin lỗi. Tại anh thấy thân hình em đẹp quá..."

"Đúng không ạ? Aish, em đã phải vất vả lắm mới có được thân hình này đấy. Lâu lâu mới có dịp khoe."

Hee Gyeom vỗ ngực mình nói một cách hào hứng. Cậu lại càng ngưỡng mộ sự phóng khoáng của cậu ta. Một người khỏe mạnh, không có khuyết điểm, luôn tràn đầy tự tin. Một người chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người khác cảm thấy thoải mái. Nói một cách đơn giản, cậu ta hoàn toàn trái ngược với cậu.

"Anh cũng xuống nước cùng đi."

"À, anh không sao."

Hee Gyeom vừa xoay người vừa nói. Ha Min từ chối, nở một nụ cười xã giao.

"Vậy sao? Anh cứ ngồi đó mà xem nhé. Em bơi giỏi lắm đấy."

Cậu ta nhún vai, rồi lao thẳng xuống hồ bơi sâu mà không chút do dự. Đúng lúc đó, ánh nắng phản chiếu tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ. Ha Min khẽ thốt lên "Wow", rồi tự mình vỗ tay như hải cẩu. Nhìn Hee Gyeom vừa lao xuống đã lặn một hơi đến tận đầu bên kia, Ha Min thật lòng ngưỡng mộ. Giống vận động viên thật đấy... Cậu đang thầm nghĩ thì Eun Soo và Woo Kyung vừa thay đồ xong đang đi về phía cậu như một cặp bài trùng.

“Aiss, thằng khốn đó lại làm màu rồi."

Có lẽ đã nhìn thấy Hee Gyeom vừa lao xuống nước, Woo Kyung nhíu mày nói như thể vừa nhìn thấy một cảnh tượng khó coi.

"Sao, đẹp mà. Em thấy thân hình Park Hee Gyeom còn đẹp hơn anh Tae In ấy?"

Eun Soo dùng ánh mắt quét qua thân hình của những người đàn ông. Ha Min vội vàng lấy chiếc áo sơ mi mỏng đang mặc che thân mình lại, cậu sợ bị lộ thân hình gầy gò.


Còn tiếp.

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận!

10 bình luận

Tunn2303Tunn2303

Ra chương mới nhanh đi

khangKhang

1k like

chờ người tới tìm tôiChờ người tới tìm tôi

tym rung rinh vì người

my loveMy love

bánh cuốn nè

FindboyFindboy

Hay nha hay nha 🥰

Quá là đỉnhQuá là đỉnh

Biết là ẻm tổn thương nma cứ trốn tránh hoài vậy t đọc cũng hơi bực nhẹ à nha 😭 t nhà ngoại nma thấy bực những khúc này quá, kiểu không muốn giải thích cho cờ đỏ nhưng mà cờ đỏ cho thời gian nên không nói gì thì Ha Min lại tự ovtk nghĩ là lỗi do mình tán cờ đỏ trước. Ui là trời 😭

loileLoile

nicee

XJin_owi.XJin_owi.

+1 yêu thích😛

HồngHồng

Đúng hay luôn nha

Bé HeoBé Heo

Này hay nè