Bọ Rùa

Logo.png

Sweet Shot [Novel] - Chap 159

Bản dịch thuộc về Bọ Rùa, xin vui lòng không đem đi nơi khác.

“Đừ... đừng thế, hức.”

“Cả cu nhỏ của em cũng dễ thương chết đi được.”

“…Ha, ư, ưm!”

Trên gương mặt đang cực kỳ hưng phấn thấp thoáng vẻ cuồng loạn kỳ lạ. Tae Rim không rời mắt lấy một giây khỏi Ha Min đang chẳng còn tỉnh táo, anh chiêm ngưỡng cậu rồi nuốt nước bọt ừng ực. Cuộc sống tình dục kéo dài mấy năm đã hình thành nên vài thói quen cho Tae Rim. Thói quen quan sát một cách ám ảnh gương mặt Ha Min khi lên đỉnh là một trong số đó, và việc chơi đùa với dương vật không một sợi lông đang dựng đứng của cậu cũng vậy. Không phải chỉ cầm lấy rồi lắc lắc, mà anh chạm vào nó chọc ghẹo, hoặc thật sự vê nắn mân mê, hoặc chỉ dùng ngón tay xoa nhẹ phần đầu, cư xử như một đứa trẻ đầy tò mò.

“Là của anh mà, đúng không.”

Mắt Tae Rim lóe lên khi hỏi lại lần nữa. Ha Min thấy anh vừa không ngừng chuyển động lại vừa đùa bỡn cả dương vật của cậu thật là tinh quái. Bình thường thì dịu dàng vô hạn mà cứ đến lúc này là lại trông thật xấu tính. Cậu đã cảm thấy điều này từ trước rồi, nhưng riêng lúc làm tình thì anh như biến thành một người hoàn toàn khác.

“Ha… Sờ vào cu nhỏ là em siết chặt kinh khủng nhỉ.”

Anh nhếch mép cười rồi lại thúc mạnh hông lên lần nữa. Không rõ tiếng bì bõm đó là tiếng nước hay tiếng da thịt va chạm. Cậu có cảm giác như cả nước trong bồn tắm cũng theo dương vật của anh tiến vào tận trong bụng mình. Như muốn bảo anh dừng lại, Ha Min đưa tay ra sau nắm chặt lấy cánh tay anh, nhưng Tae Rim ngược lại còn nắm lấy bàn tay đó kéo đến miệng mình rồi dùng lưỡi trêu ghẹo. Ngày qua ngày, anh càng thích thú với những hành vi trần trụi hơn.

“Hôm nay Ha Min sẽ no căng bụng đây.”

“……Ha. La, làm ơn… dừng lại……”

“Vì hôm nay em sẽ nuốt cho đẫy tinh dịch của anh rồi mới ngủ mà.”

Anh vừa mân mê bụng dưới đang nhô lên của cậu vừa nói tiếp với vẻ thỏa mãn. Lại một thói quen nữa khi làm tình. Anh nhất định phải xuất tinh vào bên trong cậu. Muốn vậy thì tuyệt đối không được dùng bao cao su. Đó là điều anh ám ảnh nhất khi làm tình. Đôi khi, anh còn nhìn chằm chằm một cách ám ảnh vào dòng tinh dịch của chính mình đang chảy ra từ nơi đó của cậu. Thích thú như đang xem một cảnh tượng thú vị.

“Ha… Đợ… đợi đã…. Em… em sắp… ra…”

“Sắp ra hả?”

“Ha ức.”

“Muốn ra à?”

Anh hỏi lại rồi siết chặt eo Ha Min hơn nữa, thúc mạnh vào. Ha Min đang lắc lư không thể nhúc nhích trên người anh cuối cùng cũng không kìm được mà xuất tinh theo chuyển động của Tae Rim. Giữa làn nước trong bồn tắm, thứ chất lỏng trắng đục mờ ảo lơ lửng trôi đi. Ha Min dường như đã kiệt sức, buông thõng người một cách yếu ớt. Tae Rim đang đỡ cậu từ phía sau liền dùng hai tay ôm lấy thân trên của Ha Min rồi thì thầm vào tai cậu bằng giọng cười.

“Anh thì vẫn chưa xong đâu.”

“…Hức.”

“Cứ nằm yên đó đi. Một mình anh làm hết cho.”

Anh ép chặt thân trên của Ha Min không thể ngồi thẳng dậy nổi rồi tăng tốc những cú thúc hông. Ha Min vừa mới xuất tinh xong, dư âm vẫn chưa tan, chỉ có thể giãy giụa trước sự ra vào đầy kích thích của anh ngay sau đó, nhưng cơ thể cậu đã bị giam chặt trong lòng Tae Rim rồi. Cuối cùng, Ha Min không thể nhúc nhích mà phải chịu đựng dương vật của anh, bật ra những tiếng rên rỉ đứt quãng và gắng gượng chịu đựng.

Mỗi khi da thịt va chạm, nước lại tràn ra ngoài bồn tắm. Ha Min tuyệt vọng níu lấy cánh tay rắn chắc của anh đang ôm lấy thân trên mình.

“Hức… ức. A, bên dưới, lạ… lạ quá… Ức!”

“Ực. Ha… Anh cũng thấy lạ… Huu.”

“Ha… hức, ực… hư ực!”

“Sao lại thế này.”

“Ha. Dừ… dừng lại, anh, ư.”

“Càng làm càng thích hơn đúng không? Hửm?”

Tae Rim dùng đầu lưỡi trêu đùa vành tai Ha Min rồi nghiêm túc hỏi. Anh lẩm bẩm như đang tự nói với mình bằng gương mặt không chút đùa cợt rồi đạt đến cao trào. Phập, một tiếng vang lên rõ ràng khi Tae Rim đâm sâu vào nơi tưởng như không thể chạm tới, khóe mắt anh giật giật. Cảm giác sung sướng kích thích cả năm giác quan lan tỏa khắp cơ thể. Cảm nhận khoái cảm chưa từng có trong đời đến mức như thể mọi dây thần kinh sắp vỡ vụn, Tae Rim để lại dấu vết đặc sệt của mình vào sâu bên trong bụng Ha Min.

Khi chuyển động dừng lại, cơ thể Ha Min đang bị giam trong lòng anh khẽ cựa quậy. Tae Rim mở vòi nước, dùng nước ấm xối lên người Ha Min. Nghĩ rằng cuối cùng cũng được tắm rửa sạch sẽ, Ha Min lim dim nhắm mắt lại. Nhìn Ha Min thiếp đi như ngất lịm, đến sức mở mắt cũng không còn, Tae Rim lộ rõ vẻ mặt không gì thỏa mãn hơn rồi cọ môi khắp gương mặt cậu.

***

“Anh, sắc mặt anh sao thế?”

Eun Soo vừa bước vào giảng đường liền ngồi xuống ghế bên cạnh và tự nhiên hỏi. Ha Min đang ngủ gật nghe thấy tiếng gọi liền giật mình tỉnh táo.

“Anh… anh á?”

“Mà anh còn ngủ gật trong giờ học nữa chứ.”

Eun Soo nói tiếp với vẻ mặt như thể có chuyện lạ. Ở trường này, Ha Min là người không hề lãng phí một đồng học phí nào. Thông thường thì cậu tuyệt đối không bỏ buổi học nào, trong giờ lại sợ bỏ lỡ kiến thức nên đến nhà vệ sinh cũng chẳng dám đi một lần cho tử tế, là một sinh viên có thể nói là siêng năng, mà cũng có thể nói là hà khắc với bản thân.

“À, tại anh không ngủ ngon lắm.”

“À~ Vậy ạ?”

Nghe vậy, Eun Soo nheo mắt rồi gật gù. Trước nụ cười đầy ẩn ý đó, Ha Min chỉ biết ngơ ngác chớp mắt.

“Sao, sao thế…?”

“Không có gì ạ.”

“……Đâu phải, vừa rồi em nhìn anh lạ lắm mà……”

Ha Min liếc nhìn dò xét rồi khẽ lẩm bẩm.

“Dạ không, chỉ là em nghĩ chắc anh vừa có một đêm vui vẻ với người yêu thôi ạ.”

Eun Soo cười tủm tỉm, thản nhiên như không đáp lời. Câu trả lời gây sốc khiến hai mắt Ha Min mở to.

“E, em nói, nói gì vậy.”

“Anh ngạc nhiên cái gì chứ?”

“…T, tại em nói năng kỳ lạ…”

“Có gì mà kỳ lạ. Ai chẳng có lúc trải qua đêm nồng cháy với người yêu.”

Eun Soo nhún vai đáp lại như thể chẳng có gì to tát. Eun Soo nói với vẻ mặt chẳng có gì đáng ngạc nhiên, nhưng Ha Min là người trong cuộc thì không thể không thấy ngượng. Bởi vì Eun Soo biết rõ mười mươi người yêu của cậu là ai. Dù cậu chẳng hề nói ra nhưng cô ấy bảo đã biết từ trước rồi. Khi cậu hỏi làm sao mà biết thì cô ấy trả lời rằng đã nhận ra từ hồi năm nhất. Ha Min kinh ngạc đến mức không khép nổi miệng. Nghĩa là cô ấy đã biết chuyện này suốt mấy năm qua. Sự thật là cậu đang hẹn hò với con trai. Thậm chí còn biết đối phương chính là Tae Rim.

“À, không phải thế đâu….”

Cũng vì vậy mà Ha Min càng thêm ngượng ngùng, chỉ biết lầm bầm bằng giọng lí nhí. Nhưng đó đúng là sự thật. Tae Rim một khi đã bắt đầu thì chẳng bao giờ biết điểm dừng. Cuộc mây mưa với anh kéo dài từ phòng tắm ra đến tận phòng ngủ. Cậu không biết là đã chạm phải nút bấm nào của anh, nhưng chỉ biết rằng mãi đến lúc trời tờ mờ sáng cậu mới thực sự được ngủ.

Vì có tiết học buổi sáng nên cậu chỉ ngủ được vài tiếng rồi định dậy, nhưng Tae Rim lại bảo đừng đi, ngủ thêm đi rồi kéo cậu trở lại giường. Nhưng tuyệt đối không bỏ học là nguyên tắc sắt đá của Ha Min. Bất chấp sự cám dỗ của Tae Rim, Ha Min vẫn không khuất phục mà kiên quyết đến trường.

Cũng như có những điều anh muốn cậu tuân thủ khi hẹn hò với anh, bản thân cậu cũng có những nguyên tắc riêng. Điều đầu tiên là cậu muốn chuyên tâm vào việc học ở trường bằng mọi giá. Tae Rim nói sẽ đợi cậu tốt nghiệp, nhưng thỉnh thoảng anh lại không kiềm chế được mà nằng nặc đòi cậu cùng sang Mỹ với anh. Dù cậu vốn nghe lời anh răm rắp, nhưng riêng chuyện đó thì cậu không thể đồng ý. Cậu có cảm giác mình phải tốt nghiệp được ngôi trường này thì mới có lý do chính đáng để ở bên cạnh anh. Hơn nữa, cậu đã cố gắng thế nào suốt những năm tháng cấp ba để vào được ngôi trường này. Rồi bố mẹ cậu đã vất vả ra sao để cho cậu được học ở đây. Chỉ vì những lý do đó thôi cũng đủ để cậu không thể bỏ học.

“Mà này, nghe nói lần này anh cũng không đi được à?”

Eun Soo vừa nhai nhóp nhép món khoai lang sấy dẻo mang theo làm đồ ăn vặt vừa hỏi. Ha Min ngước nhìn như thể không hiểu cô ấy đang nói gì.

“Chuyến du lịch tốt nghiệp mà anh Tae In lên kế hoạch ấy ạ.”

“À……”

“Ảnh quyết tâm lắm đấy, nói rằng lần này anh nhất định phải đi cùng.”

Nghĩ đến chuyện đó, sắc mặt Ha Min sa sầm hẳn lại. Tae In ban đầu cũng có vẻ cho qua loa, nhưng lần này dường như không thể chịu thua nên đã dai dẳng hơn hẳn mọi khi. Cũng vì thế mà lòng Ha Min càng thêm nặng trĩu.

“Lần này anh cứ đi một chuyến xem sao?”

Eun Soo cũng khẽ khuyên thêm một lần nữa.

“Chuyện du lịch thì cũng là một phần, nhưng suốt thời gian qua anh cũng đâu có tham gia mấy hoạt động của khoa đâu. Tụi mình cũng năm tư cả rồi, sau này chắc cũng chẳng còn mấy dịp gặp nhau đi chơi thế này nữa đâu ạ?”

“……Ừ nhỉ.”

“Em thì bắt đầu đi thực tập từ học kỳ một, Chae Rin thì bận rộn theo anh Tae In làm mấy việc về âm nhạc. Shin Woo Kyung cũng bảo sắp bắt đầu học kế toán rồi.”

Đúng vậy. Tốt nghiệp đang đến gần, mục tiêu và công việc cần làm của mọi người đều bắt đầu trở nên rõ ràng hơn. Khác hẳn so với hồi năm nhất chỉ toàn niềm vui. Giờ thực sự không còn là sinh viên nữa mà là bước chân đầu tiên, là khởi đầu của một người trưởng thành đi làm. Eun Soo luôn cạnh tranh vị trí đứng đầu khoa với cậu, đã sớm có được vị trí thực tập sinh tại một tập đoàn lớn.

“Đúng là vậy…”

Vì vậy, Ha Min cũng khó mà cứ thế từ chối. Bản thân cậu cũng biết rõ rằng việc tụ tập đi du lịch hay vui chơi thế này sẽ ngày càng khó khăn hơn. Biết là vậy nên cậu càng thấy tiếc nuối, nhưng vì cũng biết Tae Rim cực kỳ ghét chuyện đó nên cậu cũng khó mà cố chấp khăng khăng đòi đi.

“Là vì vị tiền bối đó đúng không ạ?”

“Hửm?”

“Chuyện anh không đi du lịch được lần này ấy.”

“……À, cũng không hẳn là chỉ vì anh ấy……”

Không muốn đổ hết lỗi cho anh ấy, Ha Min liền nói như đang biện minh thì Eun Soo lắc đầu nguầy nguậy.

“Thiệt tình, nhìn bề ngoài vậy mà quản thúc chặt thật đấy.”

“Quản… thúc?”

“Vâng. Anh ấy quản thúc anh đó. Đừng làm cái này, không được làm cái kia. Cứ ra lệnh thế này thế kia theo ý thích của mình.”

Đúng kiểu giới trẻ bây giờ, Eun Soo nói thẳng tuột một tràng. Ha Min lắc đầu với vẻ mặt bối rối.

“À, không phải đâu. Anh ấy… không có thế đâu…”

“Thú thật vì đó là người yêu của anh nên trước giờ em mới giữ im lặng thôi.”

“……”

“Vị tiền bối đó có vẻ hơi quá đáng thật ạ.”

“……”

“Cả ở mấy buổi nhậu nữa, cứ đến giờ là lúc nào cũng đến đón rồi khiến người khác khó xử.”

“……Kh, khó xử lắm hả?”

“Cũng hơi ạ. Thỉnh thoảng anh mà say nhiều là anh ấy còn len lén liếc, à không, lườm tụi em nữa.”

A, anh ấy làm thế thật sao…?

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận!

10 bình luận

KemmKemm

Hay quá sốp oi🥰😍

Tunn2303Tunn2303

Ra chương mới nhanh đi

khangKhang

1k like

chờ người tới tìm tôiChờ người tới tìm tôi

tym rung rinh vì người

my loveMy love

bánh cuốn nè

FindboyFindboy

Hay nha hay nha 🥰

Quá là đỉnhQuá là đỉnh

Biết là ẻm tổn thương nma cứ trốn tránh hoài vậy t đọc cũng hơi bực nhẹ à nha 😭 t nhà ngoại nma thấy bực những khúc này quá, kiểu không muốn giải thích cho cờ đỏ nhưng mà cờ đỏ cho thời gian nên không nói gì thì Ha Min lại tự ovtk nghĩ là lỗi do mình tán cờ đỏ trước. Ui là trời 😭

loileLoile

nicee

XJin_owi.XJin_owi.

+1 yêu thích😛

HồngHồng

Đúng hay luôn nha