Bọ Rùa

Logo.png

Sweet Shot [Novel] - Chap 158

Bản dịch thuộc về Bọ Rùa, xin vui lòng không đem đi nơi khác.

“Dễ thương thật.”

Tae Rim nhìn chăm chú khắp người Ha Min rồi cảm thán.

“Thật ra anh lại thích thế này hơn.”

“……”

“Mấy kiểu cơ bắp cuồn cuộn trông chẳng ra sao. Ghê lắm.”

“.......”

“Anh thích kiểu khung xương gầy gầy thế này hơn.”

“……”

“Cổ tay và cổ chân mảnh khảnh, vòng eo thon thả… Và cả làn da mềm mại thế này nữa.”

“……”

“Em thử nghĩ xem một người thế này mà có thân hình như huấn luyện viên thể hình thì sao. Kinh khủng lắm.”

Vừa nói, Tae Rim vừa dùng ngón tay vuốt ve mắt cá chân và mu bàn chân Ha Min.

“Cho nên bây giờ là đẹp nhất rồi.”

“……”

“Em là của anh.”

Dứt lời, Tae Rim nhẹ nhàng vén tóc Ha Min lên.

“Gội đầu nào.”

“……Vâng.”

Ha Min dùng động tác gượng gạo làm ướt tóc mình. Cảm nhận được ánh mắt của anh nên cậu hơi ngượng, nhưng vẫn cố lờ đi và đổ dầu gội ra tay. Ha Min luồn tay vào tóc với những cử động cứng nhắc.

Tae Rim đứng nhìn chăm chú dáng vẻ đó rồi cầm lấy chai sữa tắm và bắt đầu tắm cho cậu. Ban đầu anh xoa nhẹ lên vai, lưng và cánh tay. Thấy bàn tay anh dần dần đi xuống thấp hơn, mặt Ha Min lại đỏ lên. Vừa dùng lòng bàn tay vuốt ve phía trong đùi cậu, Tae Rim vừa thản nhiên nói.

“Mình tắm bồn với bọt nhé?”

“……Vâng.”

“Cả thả món đồ chơi em thích nữa.”

“……Không phải mà!”

Ha Min phản bác với giọng lí nhí. Bàn tay anh đã lướt qua phía trong đùi và đang hướng đến nơi thầm kín.

“Sao lại không phải. Dễ thương mà.”

Tae Rim cười ranh mãnh rồi dùng ngón tay xoa nhẹ nơi đó.

“Aah… Dừng… dừng lại……”

“Dừng cái gì.”

Ha Min cố gắng gạt tay Tae Rim ra nhưng nó không hề nhúc nhích.

“Anh đang tắm cho em mà, sao nào.”

“…Nhột lắm……”

“Sao nào. Người yêu của anh mà anh cũng không được tùy ý ngắm à?”

“……Không phải, chỉ là… anh cứ nhìn chằm chằm……”

“Là vì anh thấy thật kỳ diệu.”

“……Hả?”

“Kỳ diệu là tại sao nhìn em mãi mà anh vẫn thấy thích thế này.”

Nghe những lời nói xấu hổ đó, cả người Ha Min bắt đầu đỏ ửng lên. Thấy phản ứng nhạy cảm đó, Tae Rim cười mãn nguyện rồi ngâm mình vào bồn tắm đã bắt đầu đầy nước. Anh tựa lưng vào thành bồn tắm rồi chìa tay về phía Ha Min.

“Lại đây.”

Nghe anh nói giọng như dỗ trẻ con, Ha Min đang ngồi trên mép bồn liền xoay người lại, rất cẩn thận nhúng chân xuống rồi bước vào. Đúng là nhà đắt tiền có khác, bồn tắm quả nhiên thừa sức chứa cả hai người đàn ông trưởng thành. Ha Min lúng túng chọn chỗ ngồi thì Tae Rim bất mãn nhíu mày.

“Em làm gì thế?”

“Hả?”

“Lại đây.”

Thấy cậu định dựa người vào phía có vòi nước, Tae Rim liền yêu cầu dứt khoát. Dù đã từng tắm rửa và tắm vòi sen cùng nhau vài lần nhưng lần nào Ha Min cũng thấy ngượng. Đặc biệt là khi cùng vào bồn tắm thì lại càng ngượng hơn.

“…Ch… chật lắm…”

“Nhanh lên.”

“…Anh sẽ không thoải mái……”

“Tay anh sắp rụng rời ra rồi đây này, Ha Min à.”

Tae Rim dang rộng hai tay, không ngừng yêu cầu. Cuối cùng Ha Min đành phải xoay người lại. Điều anh yêu cầu rất đơn giản và rõ ràng. Đó là tư thế ngồi vào giữa hai chân Tae Rim và tựa lưng vào lòng anh. Nói tóm lại, đó là tư thế để anh ôm cậu từ phía sau. Dù đây là tư thế họ vẫn thường làm trong phòng ngủ hay trên ghế sô pha, nhưng ở trong bồn tắm thì lại càng xấu hổ hơn. Cũng phải thôi, vì cậu có thể cảm nhận rõ ràng chỗ đó của anh đang áp vào lưng mình từ phía sau, làm sao mà không ngượng cho được. Nhất là ở trong bồn tắm thì nó lúc nào cũng đã cương lên rồi.

“…Thích thật.”

Tae Rim vòng tay ôm lấy eo Ha Min rồi khẽ khàng nói. Anh đặt chồng cánh tay mình lên thành bồn tắm, nghiêng đầu qua một bên rồi cọ nhẹ môi vào tai Ha Min. Và bàn tay đang đặt chồng lên nhau đó lại vuốt ve như đang âu yếm cổ tay Ha Min, nơi vết sẹo vẫn còn hằn rõ. Đó là một trong những thói quen của Tae Rim.

Từ sau khi bắt đầu hẹn hò, anh đã luôn chạm vào, xoa nắn và cọ môi vào chỗ đó một cách dai dẳng. Như thể đặc biệt ám ảnh về nó vậy. Nhưng dù hành động đó đã kéo dài mấy năm, Ha Min vẫn cứ co người lại. Giờ cậu không còn che giấu nữa, nhưng việc nó lộ rõ ra như vậy vẫn thật đáng xấu hổ. Và những cái vuốt ve đó lại mang ý tứ khêu gợi một cách kỳ lạ, khiến cậu vừa ngượng ngùng vừa có cảm giác là lạ.

“…Đừng mà……”

Ha Min khẽ né tránh bàn tay dai dẳng kia. Tae Rim lướt nhìn gáy Ha Min đang đỏ ửng rồi cố tình chu môi ra.

“Sao thế.”

“……Trông ghê lắm mà……”

Dù không che giấu nhưng đúng là những vết sẹo lồi lõm đó trông rất ghê. Hơn nữa, việc cậu không thể đường hoàng đối diện với nó cũng là sự thật. Bởi vì việc cố tự sát chính là một trong những dấu vết đáng hổ thẹn của cuộc đời cậu.

“Sao em lại nói thế?”

Tae Rim giả vờ dùng giọng tủi thân hỏi.

“……Nhưng đó là sự thật mà……”

Ha Min cười gượng gạo rồi nói tiếp. Dù anh có chạm vào nó không chút ngần ngại, dù có tỏ ra không hề để ý thì sự thật vẫn là sự thật. Ai nhìn vào cũng thấy đó là vết sẹo ghê người.

“Vậy sao?”

“……”

“Lạ thật.”

“……”

“Vì nó làm anh cương lên đấy.”

Lời nói gây sốc truyền thẳng vào tai khiến gương mặt ngây thơ của Ha Min biến sắc vì kinh hoàng.

“……Anh… anh…?”

“Anh nói nó làm anh cương.”

“……”

“Từ đầu đến chân em, từ một ngón tay đến một ngón chân, tất cả.”

Ha Min quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào anh với vẻ mặt kinh ngạc.

“Cả vết thương mà em nói là ghê tởm nữa.”

“……”

“Tất cả.”

Tae Rim nâng cổ tay Ha Min vốn đang né tránh bàn tay anh lên rồi đưa đến bên môi mình. Ha Min cảm nhận được bờ môi anh đặt lên vết sẹo gồ ghề. Chỉ một sự tiếp xúc đơn giản đó cũng đủ khiến một luồng điện chạy dọc cơ thể làm bụng dưới cậu tê rần. Vết sẹo lồi vừa chạm vào môi anh đã bị cuốn vào trong miệng. Tae Rim tự nhiên tiếp tục hành động đó, mắt vẫn không rời khỏi gương mặt Ha Min. Rồi anh liếm láp vết sẹo trong miệng một cách ngấu nghiến. Anh dùng đầu lưỡi cọ xát, mút lấy nó, để lại nước bọt của mình.

Cảm giác như đó là một tín hiệu không lời, Ha Min không giấu nổi nhịp tim đập dữ dội và từ từ nhắm mắt lại. Bàn tay anh phủ lên mu bàn tay cậu, những ngón tay anh xen vào giữa những ngón tay cậu. Bàn tay bị giữ chặt, bờ môi anh chạm lên đôi mắt đang nhắm nghiền. Đầu tiên là mí mắt, tiếp theo là chóp mũi, và khoảnh khắc cuối cùng khi môi chạm môi, cả hai như thể có hiệu lệnh phát ra mà mãnh liệt hé môi. Thứ âm thanh ướt át vang vọng trong phòng tắm, không thể phân biệt được đó là tiếng nước chảy hay tiếng nước bọt ẩm ướt trao đổi giữa hai bờ môi.

***

Ào. Một con sóng lớn cuộn lên trong bồn tắm.

“Ha… Ư. Nha… nhanh quá……. Ha ư.”

Qua tầm nhìn mờ mịt, Ha Min nhìn những gợn sóng đang vỗ ì oạp rồi mím chặt môi.

“Nhanh sao? Lúc nãy, ha……. em còn bảo chậm quá mà.”

Tae Rim thở gấp gáp, thì thầm vào tai Ha Min. Ha Min cảm thấy cả tiếng thì thầm đó cũng như đang giày vò mình nên vội vàng lắc đầu.

“Quá, quá nha…… nhanh, ưm, ức!”

Ha Min đang ngồi trên đùi anh, lắc lư không định hướng. Tae Rim ngồi đó thong thả, giữ chặt eo Ha Min và liên tục nhịp hông lên. Mỗi nhịp hông của anh, dương vật đồ sộ tiến vào giữa hai mông lại đâm chuẩn xác vào nơi sâu thẳm bên trong cậu. Ha Min không khép nổi đôi môi hé mở, chỉ biết tuyệt vọng bám lấy thành bồn tắm.

“Chỗ này… là nơi Ha Min của chúng ta… thích nhất mà.”

Tae Rim cười xấu xa, dùng dương vật đang thúc nhẹ liên hồi ấn mạnh xuống rồi ép hông Ha Min đang nhổm lên phải hạ xuống.

“Ha á, hức— A…!”

Làm tình với anh lúc nào cũng mãnh liệt. Người ta nói rằng theo thời gian thì tần suất làm tình sẽ giảm đi, vậy mà mấy năm trôi qua, anh vẫn không hề nguội lạnh. Ngược lại còn càng dai dẳng hơn. Trước kia ít ra anh còn giả vờ che giấu đôi chút, nhưng dạo gần đây anh lại cực kỳ phấn khích trong việc khai phá những nơi sâu hơn nữa bên trong cậu.

“Đây này, vào được đến, tận đây rồi này, phải không em?”

Đã thông được đến tận nơi sâu nhất vốn bị chặn lại, Tae Rim đẩy mạnh vào đến mức bụng dưới phẳng lì của Ha Min cũng phải nhô lên. Liên tục ra vào nơi sâu thẳm chưa từng biết đến đó, Tae Rim thở ra những hơi hổn hển vì kích thích.

“Sâ… sâu quá…. K… kỳ lạ…… Ức, ư ưm! Ha ư!”

Khi cậu ôm lấy bụng dưới đang nhô lên và bật ra tiếng rên rỉ, Tae Rim vừa để lại dấu hôn trên gáy Ha Min vừa vê nắn dương vật đang dựng đứng của cậu. Anh vờn nghịch nó như đang chơi đùa với món đồ chơi, không hề dừng lại chuyển động. Mỗi cú thúc mạnh lên, làn nước đầy trong bồn lại chao đảo dữ dội.

“Ta… tay… Tay đừng… đừng mà… Ư.”

“Sao thế. Cái này là của anh mà.”

“Không, ức, không phải… Ha ư.”

“Đồ của anh thì anh chạm vào, có sao đâu.”

Tae Rim thì thầm đầy ẩn ý rồi dùng ngón tay cái xoa nhẹ lên đỉnh hồng nhạt của Ha Min. Bàn tay chạm đến lỗ niệu đạo khiến Ha Min nhìn anh đầy van nài với ánh mắt càng thêm mờ mịt.

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận!

10 bình luận

KemmKemm

Hay quá sốp oi🥰😍

Tunn2303Tunn2303

Ra chương mới nhanh đi

khangKhang

1k like

chờ người tới tìm tôiChờ người tới tìm tôi

tym rung rinh vì người

my loveMy love

bánh cuốn nè

FindboyFindboy

Hay nha hay nha 🥰

Quá là đỉnhQuá là đỉnh

Biết là ẻm tổn thương nma cứ trốn tránh hoài vậy t đọc cũng hơi bực nhẹ à nha 😭 t nhà ngoại nma thấy bực những khúc này quá, kiểu không muốn giải thích cho cờ đỏ nhưng mà cờ đỏ cho thời gian nên không nói gì thì Ha Min lại tự ovtk nghĩ là lỗi do mình tán cờ đỏ trước. Ui là trời 😭

loileLoile

nicee

XJin_owi.XJin_owi.

+1 yêu thích😛

HồngHồng

Đúng hay luôn nha