
Bản dịch thuộc về Bọ Rùa, xin vui lòng không đem đi nơi khác.
Nhật Ký Rình Mò, Chương 43
Cảm giác đôi môi cậu ấy chạm vào từng ngón tay một thật mềm mại và nhột nhạt.
"Kỳ cục. Đừng làm thế."
"Jeong Ha, cậu cứ động đậy là áo nhăn đấy. Quên rồi à? Áo mới mà."
"À..."
Nghe vậy, tôi liền ngừng cử động, Kwon Oh cười khúc khích.
"Đáng yêu chết mất."
Rồi cậu ấy bắt đầu tha hồ cắn vào má và cổ tôi.
Tôi muốn chiếm thế thượng phong nên mới đưa cậu ấy về nhà, nhưng có vẻ như Kwon Oh đã nhanh chóng thích nghi với không gian của tôi. Thậm chí còn dồn ép ngược lại tôi.
"A. Á. Đau."
"Trông ngon thế này mà sao đến giờ vẫn chưa có thằng nào tán tỉnh nhỉ?"
Ngon lành gì mà lại nói với người ta như thế. Chắc chắn là mắt cậu ấy có vấn đề rồi.
Tôi lấy mu bàn tay quẹt quẹt lên má đang ướt nhẹp vì nước bọt, lườm cậu ấy một cách khó hiểu, nhưng Kwon Oh có vẻ chẳng bận tâm chút nào.
"May mà tốt nghiệp trường nam nữ học chung."
Trước khi tôi kịp phản bác gì, Kwon Oh đã cúi xuống hôn tôi.
"A."
Có lẽ do va chạm ở buồng chụp ảnh lúc nãy, môi tôi thấy nhói đau. Không phải là vết thương lớn, nhưng vừa hôn nhau trong khi môi cả hai đều bị rách, tôi vừa thấy buồn cười vừa thấy xấu hổ.
Khi đó, rõ ràng tôi chỉ định hôn nhẹ một cái, nhưng lại lao đầu vào một cách bất ngờ. Nhờ vậy mà có được bức ảnh thú vị, nhưng tôi đã vô tình làm cậu ấy bị thương nên thấy có lỗi với Kwon Oh.
Tôi dùng lưỡi liếm vết thương trên môi Kwon Oh. Đáng lẽ ra phải không có vị gì, nhưng thật kỳ lạ, đầu lưỡi tôi lại vương vấn hương vị nhàn nhạt của Kwon Oh.
"Ưm… Kwon Oh. Môi cậu, không đau à? Lúc nãy bị chảy máu mà."
"Ừ."
"Để tớ xem nào. Có bị rách nhiều không?"
"Không sao, cứ làm rách thêm đi."
Kwon Oh đưa môi mình lại gần miệng tôi, cọ xát như thể muốn tôi cắn cũng không sao.
"Đ… đừng có nói... Ưm."
Tôi cố gắng đẩy nhẹ mặt Kwon Oh ra, rồi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy nói.
"Xin lỗi cậu."
"Tớ đã bảo không sao mà. Hôm nay tớ mới biết, tớ thích Ryu Jeong Ha mạnh bạo."
"...Cái gì cơ."
"Với cả cậu cũng bị chảy máu mà."
Không phải vết thương do cậu ấy gây ra, nhưng Kwon Oh vẫn nhìn môi tôi một cách tiếc nuối, chậm rãi vuốt ve.
Cử chỉ của cậu ấy thật cẩn thận. Đến mức cổ họng tôi nghẹn lại.
"Cậu biết không? Tớ cũng mới biết một điều hôm nay... Ở bên cậu, thích lắm."
Tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy, lấy hết can đảm để tỏ tình.
"Hơn tớ tưởng tượng rất nhiều."
Hôm nay, mọi khoảnh khắc đều như một giấc mơ. Tôi chưa từng dám mơ rằng mình có thể ở riêng với Kwon Oh như thế này.
Tôi không biết vì lý do gì mà cậu ấy đột nhiên quan tâm đến tôi, nhưng với tôi đó là một phép màu.
Tôi đã không muốn trao đi hết trái tim mình, vì biết đâu có thể sẽ bị tổn thương. Nhưng Kwon Oh ngay từ lần gặp đầu tiên, đã tàn nhẫn lấy đi toàn bộ trái tim tôi. Ngay cả những điều tôi đã giấu kín.
"Jeong Ha."
Nụ cười trên môi Kwon Oh biến mất sau lời tỏ tình nghiêm túc của tôi. Cậu ấy có vẻ hơi ngạc nhiên.
Tôi thấy vui mỗi khi cậu ấy, người luôn tỏ ra thành thạo trước mặt tôi, bối rối. Dù tôi có nói cậu ấy là biến thái, nhưng có lẽ gu của tôi cũng hơi kỳ lạ.
Nếu có thể, tôi muốn làm Kwon Oh ngạc nhiên hơn nữa.
Tôi nhổm dậy một nửa, rồi vụng về sờ soạng cơ thể Kwon Oh. Vai, ngực, bụng và xuống sâu hơn nữa.
Khi tôi cẩn thận đặt tay lên chỗ đã cương cứng, tôi cảm nhận được cơ thể Kwon Oh cứng đờ.
"Cậu định chơi tới bến luôn sao? Có vẻ tiến triển nhanh hơn tớ nghĩ đấy."
"Cả ngày hôm nay cậu làm tớ vui... Tớ… tớ cũng muốn làm cậu... vui."
Tôi lóng ngóng sờ soạng phần dưới đang phồng lên của Kwon Oh, rồi cởi quần cậu ấy. Tay tôi lóng ngóng mất vài lần, nhưng cuối cùng cũng mở được khóa quần và kéo khóa xuống.
Việc tiếp theo không khó. Nhìn đường nét rõ ràng in trên lớp quần lót, tôi thầm ước lượng kích thước của nó trước khi cho vào miệng.
"Cậu đang làm gì vậy, Ryu Jeong Ha."
“…….”
"Học được thói thèm thuồng khi nhìn thấy của quý của đàn ông ở đâu thế?"
Kwon Oh gầm gừ trầm thấp với tôi khi tôi cúi đầu xuống phía dưới của cậu ấy.
"...Vừa nãy, từ cậu."
Trước phản ứng có vẻ sửng sốt của cậu ấy, một lần nữa tôi lại cảm thấy vui sướng tột độ.
Quả nhiên đưa cậu ấy về nhà là một quyết định đúng đắn. Khác với lần trước, Kwon Oh đã thất bại trong việc phán đoán tình hình và tính toán một cách khôn ngoan. Và tôi thích thú khi nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của cậu ấy.
Không dừng lại ở đó, tôi muốn khiến cậu ấy tiếp tục thất bại trong việc dự đoán bước đi tiếp theo.
Có lẽ kẻ biến thái thật sự không phải là Kwon Oh, mà là tôi.
Tôi lôi "cậu nhỏ" của Kwon Oh ra khỏi lớp quần lót. Không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng ở khoảng cách gần thế này, tôi vẫn thấy lạ lẫm. Những đường gân máu nổi lên trên thân màu đỏ sẫm và bề mặt gồ ghề lộ ra một cách trần trụi.
"Khoan, cậu. Thật sự."
Tôi vùi đầu vào giữa hai chân Kwon Oh, nhẹ nhàng đặt môi lên phần đầu. Cùng lúc đó, từ phía trên, tôi nghe thấy tiếng hít vào một hơi thật sâu.
"Cậu, có biết đây là cái gì không mà... Aish, chết tiệt."
Tôi dùng lưỡi liếm phần đầu tròn trịa, liếc nhìn lên Kwon Oh. Ngay lập tức, tôi cảm nhận được những đường gân ở háng cậu ấy nổi lên rõ rệt.
"Cậu nghĩ tớ không biết à?"
"Không cần phải làm thế này... Chết… Aish, khoan. Vừa rồi không phải định chửi thề đâu."
Kwon Oh hiếm khi nói năng lộn xộn như vậy. Tôi không có ý định nghe hết những lời đó. Tôi mở miệng, từ từ ngậm lấy phần đầu.
Nghe nói phải nuốt cái này vào sâu trong cổ họng, nhưng tôi không chắc liệu điều đó có khả thi không. Chỉ ngậm mỗi phần đầu mà hàm tôi đã mỏi như thế này.
Tạm thời tôi ngậm trọn "cậu nhỏ" trong miệng, cố gắng nuốt sâu hơn bằng cách di chuyển đầu qua lại.
"Khục… Jeong Ha..."
Nghe thấy tiếng ọe ọe phát ra từ trong cổ họng tôi, Kwon Oh liền đẩy tôi ra. Tôi không lùi bước, mà cố gắng dùng sức chống cự. Rồi tôi ngẩng lên nhìn biểu cảm của cậu ấy.
Trong đôi mắt rực lửa của cậu ấy, chỉ có mình tôi. Khuôn mặt tôi nóng bừng lên vì ánh mắt của Kwon Oh.
"Uốn àm" (Muốn làm)
Tôi trả lời trong khi vẫn ngậm "cậu nhỏ", Kwon Oh đưa tay ôm trán rồi vuốt ngược tóc lên một cách thô bạo như đang chịu đựng một cơn đau đầu dữ dội.
“…….”
Kwon Oh không nói nên lời, nghiến chặt răng. Bàn tay đang đẩy tôi ra dần mất đi sức lực.
Lúc này tôi mới phát huy tinh thần tìm tòi, dùng tay sờ soạng để nắm rõ hơn về hình dạng của "cậu nhỏ".
Có vẻ như tôi không thể nuốt trọn cái này một cách nguyên vẹn được. Vì vậy, trước tiên tôi quyết định dùng lưỡi làm ướt toàn bộ "cậu nhỏ" cứng và dày.
Sau khi dùng lưỡi liếm kỹ càng từng ngóc ngách, tôi lại cho vào miệng, lần này, nó vào sâu hơn một chút so với lúc trước.
Sau vài lần nhả ra rồi ngậm lại, cuối cùng tôi cũng nuốt được đến nửa chừng. Đó là giới hạn của tôi.
Cảm giác như bị thứ gì đó chọc vào trong cổ họng khiến tôi buồn nôn và nước mắt trào ra. Đồng thời, mỗi khi "cậu nhỏ" cọ xát vào niêm mạc miệng tôi, lại phát ra tiếng lép nhép.
"Ư ưm... Ưm. Hư ụp."
"Ha... Ha."
Hơi thở nóng rực và không đều của Kwon Oh phả vào đỉnh đầu tôi.
Mỗi khi cậu ấy giật mình, dù tôi không phải là người được mơn trớn nhưng một khoái cảm kỳ lạ lại dâng lên.
"Nhìn tớ."
Giọng trầm khàn của cậu ấy chạm vào sau tai tôi, khiến tôi rùng mình. Tôi làm theo lời cậu ấy, vừa mút "cậu nhỏ" vừa ngước nhìn lên Kwon Oh.
Ánh mắt chạm nhau thật dữ dội. Nhưng trái ngược với ánh mắt sắc bén, Kwon Oh lại nhẹ nhàng vuốt ve dái tai tôi, cẩn thận vén những sợi tóc lòa xòa của tôi.
Tôi nhìn chằm chằm vào cậu ấy, đầu chuyển động liên tục. Bây giờ tôi đã quen hơn một chút rồi.
"Ư ư ư, hư ưt. Chụp... Ư ưm."
Sợ nước bọt chảy ra, tôi mím chặt môi, mút mạnh, tiếng chùn chụt càng lớn hơn.
Rồi dần dần tôi thấy khó thở, khi đã đến giới hạn tôi nhả "cậu nhỏ" ra. Được giải thoát khỏi miệng tôi, "cậu nhỏ" ướt đẫm nước bọt đứng thẳng tắp, tự mình co giật.
"Đủ rồi, dừng lại ở đây thôi."
Sau khi điều chỉnh lại hơi thở, tôi định cúi đầu xuống một lần nữa, nhưng Kwon Oh đã giữ tôi lại, đỡ tôi dậy. Rồi đặt tôi nằm xuống giường.
"Ha. Tớ có thể làm thêm mà..."
Kwon Oh đưa tay lau khóe miệng ướt đẫm nước bọt của tôi, lắc đầu.
"Nếu làm thêm nữa, tớ sợ sẽ làm chuyện xấu với cậu mất."
“…….”
"Tớ muốn đối xử tốt với Jeong Ha."
Kwon Oh vừa nói vừa hôn lên môi tôi. Ngạc nhiên, tôi mở to mắt, đưa tay che miệng.
"T… tớ vừa mới dùng miệng..."
Tôi vừa ngậm và mút "cậu nhỏ" của Kwon Oh. Chẳng phải hơi kỳ lạ khi cậu ấy hôn lên đó sao?
"Là của tớ thì có sao?"
Kwon Oh thản nhiên đáp lại, cứ như tôi đang lo lắng về một điều gì đó không đáng. Rồi cậu ấy cười toe toét.
Đồng thời, bàn tay của Kwon Oh bắt đầu vội vàng cởi từng lớp quần áo của tôi ra.
"Hư. Tớ muốn vào trong nhanh quá. Bên trong cậu..."
Bàn tay to lớn đang vuốt ve đùi tôi siết chặt lấy mông tôi như muốn bóp nát. Trong giọng nói khàn khàn, tôi cảm nhận được dục vọng nguy hiểm đang bị đè nén.
Tôi cũng thấy nôn nóng. Tôi liên tục gật đầu, vặn vẹo cơ thể để giúp cậu ấy cởi bỏ những phần quần áo còn lại một cách dễ dàng.
Còn tiếp.
team ơi, dạo này ko thấy team update nữa, ko biết team drop hay chỉ tạm nghỉ thế ạ :(
Nào ra chap mới vậy
greatttt...
100 đỉm
hay nhứt cái néch
like mạnh
Ghiền rồi nha
xuat sacc
đẹp trai vãi ò😍😍😍
💯❤️🔥 quá tuyệt vời