Bọ Rùa

Logo.png

Nhật Ký Rình Mò - Chap 3

Bản dịch thuộc về Bọ Rùa, xin vui lòng không đem đi nơi khác.

Nhật Ký Rình Mò, Chương 3


Không lẽ cậu ta đang gọi người khác chứ không phải tôi. Dù đã chạm mắt với Choi Kyung Won, tôi vẫn nghi ngờ tình huống này.

Nhưng Choi Kyung Won vẫn tiếp tục nói một cách tự nhiên.

"Bọn tớ hiện tại có ba người rồi, nếu có thêm một người nữa thì tốt quá."

"À."

"Tớ thấy cậu cũng không hay đi học muộn, lần nào cũng ngồi ở chỗ này. Ba đứa bọn tớ cũng khá là chăm chỉ."

"..."

Tôi không biết phải nói gì, chỉ mím môi.

"Hay là cậu đã vào nhóm khác rồi?"

"...Chưa ạ."

"Vậy thì làm cùng đi. Nhé?"

Choi Kyung Won cười, nâng nhẹ giọng ở cuối câu để không gây áp lực. Phía sau lưng Choi Kyung Won có một nữ sinh viên có vẻ cùng nhóm với cậu ta, và Ju Kwon Oh đang ngồi.

Ju Kwon Oh đang chơi game trên điện thoại với vẻ mặt thờ ơ. Có vẻ như cậu ta không quan tâm đến việc tôi có vào nhóm hay không.

Dù sao thì tôi cũng không có lựa chọn nào khác ngay lúc này, nên đã gật đầu. Rồi tôi kéo cuốn sổ đã đóng lại trên bàn về phía mình, cố gắng che giấu vẻ căng thẳng.

"Tớ là Choi Kyung Won, năm hai khoa Quản trị kinh doanh, đây là bạn cùng khoa Ju Kwon Oh. Còn đây là Shin Ji Ye, sinh viên năm nhất khoa Văn thư và Thông tin học."

Choi Kyung Won vừa kéo ghế và bàn về phía tôi vừa giới thiệu mọi người.

"Tôi là Ryu Jeong Ha."

"Khoa nào vậy?"

"Khoa Hội họa ạ."

"Ồ, khoa Mỹ thuật à? Năm mấy?"

"Năm hai ạ."

"Không phải sinh viên năm nhất sao?"

"Không... phải ạ..."

"Vậy là cậu 21 tuổi hả?"

"Vâng."

"Bằng tuổi nhau rồi. Nói chuyện thoải mái nhé?"

"...Cậu đã nói rồi còn gì."

"À, đúng rồi. Nếu thấy không công bằng thì cậu cũng nói thoải mái đi."

"..."

Thế là phần giới thiệu bản thân và tuổi tác đã được giải quyết rất nhanh chóng.

"Ju Kwon Oh, lại đây mau. Bọn mình sẽ chọn chủ đề."

"Chờ chút. Xong ván này đã."

Ju Kwon Oh vẫn cầm điện thoại, xoay người lại, ngồi đối diện với tôi và chào bằng mắt.

"Mà này, trông cậu đúng kiểu sinh viên mỹ thuật thật đấy."

Choi Kyung Won nói với tôi bằng giọng điệu có phần thoải mái hơn ban đầu.

Ý cậu ta là gì nhỉ? Mình nên trả lời thế nào đây...?

Tôi không quen với những cuộc trò chuyện ứng biến với người lạ như thế này. Đã vậy, người trước mặt lại là Ju Kwon Oh, nên môi tôi như bị xịt keo, không tài nào cử động được.

"À, Kwon Oh này. Mẹ của mày cũng vẽ tranh đúng không?"

May mắn là Choi Kyung Won không quan tâm đến việc tôi không trả lời, nhanh chóng chuyển chủ đề.

"Ừ."

Ju Kwon Oh trả lời một cách hời hợt. Ngược lại, Choi Kyung Won lại thấy có lỗi với tôi hơn vì phản ứng đó.

"Cậu ta học trường nam sinh cấp hai, cấp ba nên tính cách có hơi lạnh lùng với con trai. Cậu thông cảm nhé."

"Mày đang nói cái quái gì linh tinh vậy, Choi Kyung Won?"

"Sao, không đúng à?"

Tôi đã quá quen với hình ảnh này của Ju Kwon Oh, nên thái độ hờ hững đó chẳng hề làm tôi bận tâm.

Dù sao thì, việc mẹ cậu ta có liên quan đến hội họa là một thông tin thú vị. Lát nữa về nhà tôi phải ghi lại vào sổ mới được.

Hôm nay được nhìn chính diện Ju Kwon Oh, tôi nghĩ sẽ rất tốt nếu không quên mà phác họa lại. Mỗi ngày đều chỉ quan sát từ phía sau, giờ có cơ hội được nhìn cậu ta từ phía trước, tôi thấy ngứa ngáy tay chân, muốn vẽ cậu ta ngay lập tức.

"Bây giờ chúng ta chọn chủ đề nhé?"

Shin Ji Ye lên tiếng sau khi im lặng nãy giờ.

"Vậy đi nhỉ?"

Và đúng lúc trò chơi kết thúc, Ju Kwon Oh trả lời bằng một giọng khác hẳn lúc trước, kéo ghế lại gần.

Thế là một cuộc họp chọn chủ đề khá nghiêm túc bắt đầu. Người sôi nổi nhất vẫn là Choi Kyung Won, Ju Kwon Oh và Shin Ji Ye cũng tham gia rất tích cực. Chỉ có tôi là không biết nói gì, thỉnh thoảng gật đầu hoặc chỉ nói được vài câu.

Thời gian trôi qua, tôi dần dần bớt căng thẳng, bắt đầu để ý đến trang phục của Ju Kwon Oh.

Không có bất kỳ logo nào, nên tôi không biết, nhưng nhìn kỹ thì từng món đồ đều là hàng đắt tiền. Nếu không phải là hàng nhái mà là hàng chính hãng, thì toàn bộ quần áo cậu ta đang mặc đều là những thứ mà một sinh viên đại học bình thường không thể mua được.

Khi chỉ nhìn từ phía sau thì không biết, nhưng cậu ta còn đeo đồng hồ nữa. Nghe nói nhà cậu ta giàu có, có vẻ là thật rồi.

Tôi không quan tâm đến việc tiêu dùng hàng hiệu, nhưng vì đã có thời gian vẽ tranh và bị ám ảnh bởi các bộ ảnh thời trang, nên tôi khá am hiểu về các thương hiệu xa xỉ.

Tức là, chiếc đồng hồ mà Ju Kwon Oh đang đeo, tôi cũng đã từng vẽ chi tiết một lần rồi. Thậm chí, nó còn rất hợp với phong cách casual của cậu ta về mặt thẩm mỹ, nên hôm nay tôi có tham vọng muốn vẽ chi tiết hơn so với những bức phác họa bình thường.

"À. Nói chuyện mới thấy có nhiều chỗ còn mơ hồ quá. Có vẻ như không thể quyết định ngay bây giờ được."

"Đúng vậy ạ. Thực ra đây là lần đầu tiên em làm bài tập nhóm... Em không biết rõ lắm."

"Hay là mỗi người tự tìm hiểu rồi mai lại gặp nhau một lần nữa? Nếu không đến trường thì có thể trao đổi qua KakaoTalk."

Cũng may là cả bốn người đều có tiết học vào ngày mai, nên đã quyết định sẽ họp lại vào ngày mai.

Đúng lúc đó, thời gian học cũng chỉ còn lại mười phút, mọi người đều đang thu dọn đồ đạc. Giáo sư đang phát bản in và giải thích những lưu ý khi làm bài tập nhóm.

"Ju Kwon Oh, thứ Sáu mày làm gì? Mấy đứa rảnh rỗi sẽ tụ tập chơi bowling đấy."

Choi Kyung Won lại bắt chuyện trong khi đẩy chiếc ghế đã di chuyển về vị trí cũ. Đúng là một người không bao giờ hết chuyện để nói.

Ju Kwon Oh vừa giúp Shin Ji Ye di chuyển chiếc ghế mà cô ấy đã mang đến, vừa trả lời.

"Buổi tối tao phải về nhà."

"À. Mày bảo là về giúp việc cho bố mày à? Vậy Chủ nhật thì sao? Hôm đó đi mua quần áo với tao đi."

"Mua quần áo làm gì?"

"Có buổi hẹn hò. Khoa Sáng tác nhạc mà tao đã nói trước đây."

"Cứ mua đại trên mạng đi."

"Mua trên mạng toàn xu cà na. Chết tiệt. Mày cũng thấy rồi mà."

Có vẻ như kết quả mua sắm trực tuyến của Choi Kyung Won khá thảm hại, nên Ju Kwon Oh đã bật cười.

Tôi xác nhận rằng sự chú ý của họ đã hoàn toàn rời khỏi tôi, lén mở sổ ra và ghi lại những thông tin về cậu ta mà tôi đã nghe được hôm nay.

1. Mẹ của Ju Kwon Oh vẽ tranh.

Không biết là chuyên nghiệp hay chỉ là sở thích.

2. Có vẻ như cậu ta có khá nhiều đồ hiệu. Tất cả đều là hàng thật sao?

Rất hợp với cậu ấy.

Sau khi ghi chép nhanh, trước khi hình ảnh phai nhạt khỏi tâm trí, tôi vội vàng phác họa trang phục của Ju Kwon Oh ngày hôm nay. Gần như là một bản phác thảo sơ bộ.

"À. Cô ta thế nào rồi?"

Trong lúc tôi đang tập trung cao độ, Choi Kyung Won lại thì thầm với Ju Kwon Oh. Dù có nói nhỏ, nhưng giọng cậu ta vốn đã lớn nên tôi vẫn nghe thấy hết.

"Cô ta là ai? Seo Yu Jeong à?"

"Tao đang nói Kim Hye Ryeong. Mày cũng có gì đó với Seo Yu Jeong à?"

"Không cần mày quan tâm."

Ju Kwon Oh để lại một câu trả lời mơ hồ như thể đó là bí mật!

"Thằng này. Không phải mày vừa mới chia tay sao? Seo Yu Jeong là gì nữa đây?"

"Buổi học hôm nay kết thúc ở đây. Đừng quên chọn chủ đề và nộp cho tôi vào tuần sau."

Tôi đang vểnh tai lên nghe, thì giọng của giáo sư át đi tiếng của Ju Kwon Oh. Đồng thời các sinh viên bắt đầu kéo bàn ghế, đứng dậy ào ào khiến tôi không thể nghe lỏm được nữa.

Tôi thất vọng nhưng không để lộ ra ngoài, đóng sổ lại.

"Ryu Jeong Ha!"

Lúc đó, có người gọi tên tôi từ phía sau.

Là Kim Jae Hyun, người đã khiến tôi gặp vận rủi vì đăng ký môn tự chọn này cùng nhau rồi lại bị trượt.

Phát hiện ra Kim Jae Hyun giữa những người không quen biết khiến tôi đặc biệt vui mừng.

Kim Jae Hyun tiến về phía tôi, đẩy gọng kính lên rồi hỏi.

"Giờ học kết thúc rồi à? Hôm nay cậu sẽ làm việc thâu đêm chứ?"

"Ừ."

"Tớ cũng vậy, tớ cũng vậy. Lát nữa cùng nhau ăn tối nhé."

"Gọi đồ ăn về à?"

"Gọi đồ ăn về thì đắt quá, nên cứ xuống dưới mua về ăn thôi."

Tôi gật đầu, đeo túi lên vai rồi theo Kim Jae Hyun ra khỏi giảng đường. Sau đó, tôi lấy điện thoại ra, vào Instagram một cách thuần thục để "rình mò" tài khoản của Ju Kwon Oh.

Những lời vừa nghe được khiến tôi không khỏi bận tâm. Chẳng lẽ cậu ta đã có bạn gái rồi sao? Hay là đang "thả thính" ai đó?

Một người như Ju Kwon Oh không thể nào là gay, nên tôi chẳng có lý do gì để tiếc nuối, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy hụt hẫng. Tuy nhiên, Instagram của Ju Kwon Oh không có gì thay đổi so với hôm qua.

3813 người theo dõi. 72 bài đăng.

"À đúng rồi. Cậu đã chọn được chủ đề cho bài tập thực hành rồi à? Bài thứ ba ấy. Yu Rim nói cho tớ biết."

"Ừ."

"Sao lần này nhanh thế? À, tớ cũng phải bắt đầu dần thôi, nhưng mà làm gì đây?"

"Cậu vẫn chưa quyết định được hả?"

"Không nghĩ ra được gì cả. Dạo này tớ mang theo sổ và bút đi khắp nơi, hí hoáy vẽ vời đủ thứ, nhưng mà không quyết định được nên làm gì! Dù là giáo sư thì cũng không thể tùy tiện giao bài tập như vậy chứ?"

Bài tập thực hành thứ ba mới được thêm vào lần này là do giáo sư đột ngột yêu cầu. Giáo sư đã nổi hứng, thêm vào một lý do kỳ quặc rằng vì chúng tôi không còn là sinh viên năm nhất nữa, nên vẽ thêm một tác phẩm nữa trong một học kỳ chắc cũng không sao.

Thay vào đó, vì được thêm vào gấp, nên cả thời hạn nộp bản phác thảo sơ bộ và thời hạn hoàn thành đều khá thoải mái. Vì vậy, Kim Jae Hyun và Bae Yu Rim đều đang từ từ chọn chủ đề.

Tất nhiên, tôi không phải lo lắng về chủ đề vì ngay sau khi nhận được bài tập mới, tôi đã nhanh chóng trao đổi với giáo sư và hào hứng vẽ phía sau lưng của Ju Kwon Oh.

"Cậu cứ suy nghĩ thêm xem sao. Lục lại mấy bản phác thảo trước đây xem, biết đâu lại tìm thấy gì đó?"

"Tớ đã lôi hết cả đống sổ ra xem rồi, nhưng chẳng có gì ưng cả."

"Vậy thì..."

Tôi đang nói thì đột nhiên khựng lại. Từ "sổ" mà Kim Jae Hyun thốt ra khiến tôi nhớ đến cuốn sổ của mình.

Sau khi tan học, tôi đã mang nó theo chưa nhỉ?

"Không thể nào."

Tôi vội vàng đặt chiếc túi đang đeo xuống, bắt đầu lục lọi bên trong như một kẻ điên.

"Sao thế? Mất gì à?"

Không có. Không có cuốn sổ. Cuốn sổ mà mỗi giờ học tự chọn tôi đều hí hoáy ghi chép tỉ mỉ về Ju Kwon Oh, còn vẽ cả những bức phác họa nguệch ngoạc nữa!


Còn tiếp.

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận!

9 bình luận

Tunn2303Tunn2303

Nào ra chap mới vậy

FindboyFindboy

greatttt...

khangKhang

100 đỉm

chờ người tới tìm tôiChờ người tới tìm tôi

hay nhứt cái néch

my loveMy love

like mạnh

Cute boyCute boy

Ghiền rồi nha

loileLoile

xuat sacc

XJin_owi.XJin_owi.

đẹp trai vãi ò😍😍😍

KemmKemm

💯❤️‍🔥 quá tuyệt vời