
Bản dịch thuộc về Bọ Rùa, xin vui lòng không đem đi nơi khác.
Nhật Ký Rình Mò, Chương 26
Tôi liền chống tay lên bụng cậu ấy, từ từ di chuyển phần thân dưới.
Khi Ju Kwon Oh làm, sự ma sát diễn ra trơn tru, nhưng khi tôi tự di chuyển từ phía trên thì lại hơi rít. Tuy nhiên cơ thể tôi, vốn đã nếm trải khoái cảm một cách trọn vẹn nên không hề do dự.
Tôi hơi nhấc mông lên, ước lượng hướng để đưa dương vật vào trong bụng, từ từ ngọ nguậy.
"Ưm, ư ư.... ưm."
Tôi thử di chuyển nhẹ nhàng lên xuống, xoay nhẹ sang hai bên, nhưng vẫn không thể vào được một cách trơn tru như khi Ju Kwon Oh làm. Cảm giác như dương vật to và dài bị mắc kẹt ở giữa chừng.
"Ha, lùi lại một chút như thế này này."
Ju Kwon Oh nắm lấy hông tôi, hơi chỉnh lại hướng. Sau đó dương vật liền đi vào sâu một cách thần kỳ.
"A!"
Khi bụng lại căng đầy, tôi theo bản năng rụt người lại.
Nhưng ngay sau khi quen với cảm giác khó chịu đó, tôi ghi nhớ hướng mà cậu ấy đã chỉ, và di chuyển hông.
Tôi nghiêng trọng tâm cơ thể về phía trước, hơi ưỡn mông ra sau, nhả dương vật ra rồi lại ngậm vào, đầu dương vật của cậu ấy nhanh chóng chạm đến điểm mà tôi thích.
"Ư ư..."
Râm ran. Khoái cảm dâng lên từ bụng dưới khiến lưng tôi thẳng đứng. Tôi xoay eo một cách khá thành thạo, tạo ra âm thanh ướt át chìm nổi.
Mỗi khi tôi đâm vào bên trong bụng theo hướng và lực mà mình muốn, mông tôi lại run lên bần bật.
"Điên thật. Sao lại xoay eo giỏi thế này?"
"Ư ư."
"Lần đầu à? Hay là bẩm sinh?"
"Ưm.... Không, không biết."
"Bẩm sinh rồi. Khậc, chết tiệt. A, chết tiệt..."
Ju Kwon Oh đẩy hông lên theo chuyển động của tôi. Nhờ đó mà dương vật chạm đến nơi sâu hơn nhiều so với lúc nãy. Một động tác thô bạo đến mức gần như làm rung chuyển toàn bộ cơ thể tôi.
Dương vật của tôi vốn đã xuất tinh lúc nãy, lại cương cứng trở lại.
"Ư, Kwon Oh... ưm, Ju Kwon.... ha ư."
"Gọi tên tớ, gọi lại đi."
Ju Kwon Oh thúc giục bằng một giọng khàn khàn. Tôi có thể cảm nhận được lồng ngực của cậu ấy phập phồng lên xuống dữ dội qua lòng bàn tay.
Không biết có phải do cảm giác của tôi không, nhưng dương vật đang thô bạo đâm vào trong tôi dường như ngày càng lớn hơn. Bụng tôi vốn đã căng tròn lại càng căng hơn.
"Kwon Oh, ư ư ư, cái, cái này sướng quá.... A a!"
"Khậc."
Sự đưa đẩy điên cuồng kéo dài một lúc, rồi dương vật đâm mạnh vào một nơi sâu trong thành trong của tôi! Đồng thời, tầm nhìn của tôi lại mờ đi.
Cuối cùng tôi không thể chống đỡ được cơ thể mình nữa, ngã nhào lên người Ju Kwon Oh. Động tác của Ju Kwon Oh cũng dừng lại. Phần thân trên của chúng tôi dính sát vào nhau, không một kẽ hở.
cậu ấy nắm lấy tóc tôi như túm lấy, hôn tôi một cách vội vàng.
"Ha, phù ư..."
"Ưm, ư ư."
Dù đã đeo bao cao su nên tinh dịch không chảy vào trong bụng, nhưng tôi vẫn nhận ra Ju Kwon Oh đã xuất tinh theo bản năng. Tôi cũng vậy.
Sau khi nụ hôn kết thúc, một lúc sau Ju Kwon Oh rút dương vật ra khỏi tôi. Cây gậy vẫn còn nặng trĩu lộ ra khỏi cái lỗ đã được nới lỏng một cách nhớp nháp. cậu ấy tháo bao cao su ra, buộc đầu lại rồi lấy một chiếc bao cao su mới từ tủ đầu giường bên cạnh giường.
Cậu ấy đeo bao cao su vào dương vật, nhìn xuống tôi với ánh mắt sáng quắc hơn trước. Tôi ngơ ngác nhìn cây gậy dày đang ngọ nguậy mặc một lớp áo trong suốt.
Lý trí càng trở nên mờ nhạt, là do hơi men hay do khoái cảm.
"Kwon Oh à..."
"Một cơ thể gợi cảm như thế này, đâm một hai lần thì không thấm vào đâu cả."
"Ư ư ư."
"Đúng không, Jeong Ha."
Mang theo một chút sợ hãi và sự phấn khích ngấm ngầm, tôi gật đầu.
***
Ngày hôm sau.
Tôi tỉnh dậy sau giấc ngủ say, nghe thấy tiếng gì đó đang sôi lục bục.
Mắt tôi đã mở nhưng đầu óc vẫn còn nặng trĩu, mơ màng, chưa kịp ngẩng đầu lên.
Lục bục. Lại có tiếng gì đó sôi sùng sục vang lên bên tai.
Ngay sau đó, tầm nhìn mờ ảo của tôi trở nên rõ ràng, và tôi nhìn thấy bóng lưng trần của Ju Kwon Oh ở phía xa.
Cùng với tiếng lục bục.... Ơ? Nhưng mà, âm thanh này là gì từ nãy đến giờ vậy.
Tôi dụi mắt, từ từ ngồi dậy. Sau đó, Ju Kwon Oh đang cầm muôi khuấy thứ gì đó đang sôi trong bếp, nhanh chóng quay lại và nhìn tôi trên giường.
"Dậy rồi à?"
"...Ơ?"
Tôi ngu ngơ hỏi lại bằng một giọng khàn đặc. Thấy vậy Ju Kwon Oh đặt muôi xuống, cầm cốc nước đi về phía tôi.
Tôi ngơ ngác ngước nhìn cậu ấy, trên người không mặc áo, chỉ mặc mỗi chiếc quần thể thao.
"Nước mật ong đấy. Uống đi."
"...Ừ."
Tôi cố gắng phớt lờ những ký ức của ngày hôm qua đang dần hiện về, nhận lấy cốc nước mật ong.
Được tiếp thêm đường một cách ngọt ngào và ấm áp, bộ não đang trên bờ vực khô héo của tôi dần dần tỉnh táo lại.
"Cảm ơn cậu. Cậu dậy từ khi nào vậy?"
"Khoảng hai tiếng trước."
"Sớm vậy sao?"
"Tắm rửa, đi cửa hàng tiện lợi mua đồ, dọn dẹp nhà cửa qua loa mà cậu vẫn ngủ say như chết."
"......"
"Mệt lắm à?"
"Tớ á? Không thể nào..."
Tôi là người thính ngủ. Không thể nào lại ngủ ngon lành ở nhà người khác như vậy được.
Tôi nhìn quanh tường để kiểm tra thời gian. Tám giờ sáng. Có nghĩa là Ju Kwon Oh, dù đã trải qua chuyện đó ngày hôm qua vẫn dậy từ sáu giờ sáng và đi chợ.
"......"
Tôi ngượng ngùng nắm lấy chăn, nghịch ngợm và suy nghĩ. Tôi không biết phải đối mặt với Ju Kwon Oh như thế nào vào ngày hôm sau khi đã quan hệ tình dục.
"Tắm rửa xong rồi ra ăn cơm."
"Ừ."
Điều may mắn là có vẻ như Ju Kwon Oh không hề cảm thấy ngượng ngùng như tôi.
Tôi vào phòng tắm ngay lập tức và tắm rửa. Dù sao thì lát nữa trên đường về nhà, tôi cũng phải mua thuốc giải rượu. Cả thuốc giảm đau nữa.
Có lẽ vì cả đêm đã sử dụng những cơ bắp bình thường không dùng đến, nên những chỗ kỳ lạ đều đau nhức.
Với ý định nhanh chóng về nhà như chạy trốn, tôi tắm rửa xong xuôi rồi đi ra, Ju Kwon Oh đã treo áo phông và quần của cậu ấy trước cửa. Tạm thời mặc đồ đó, tôi đi ra thì thấy những món ăn phụ được bày biện gọn gàng trên bàn ăn trước bếp.
"Tắm xong rồi à?"
"Ừ, ừ."
"Ăn cơm trước đi."
Tôi không ngờ Ju Kwon Oh lại giỏi việc nhà đến vậy, cậu ấy trông rất thành thạo trong việc nấu nướng và dọn bàn ăn.
Một thu hoạch bất ngờ. ...Không. Mình đang nghĩ gì vậy chứ? Thu hoạch trong tình huống này ư.
Tôi thấy hoang mang trước ham muốn thu thập thông tin về Ju Kwon Oh, thứ đã khiến tôi nổi da gà.
Tôi đã dự đoán rằng mình sẽ phải đối mặt với một buổi sáng ngượng ngùng và lạnh lùng sau khi đã ân ái với cậu ấy ngày hôm qua. Nhưng Ju Kwon Oh vẫn đối xử với tôi với một thái độ ấm áp tương tự như khi uống rượu.
Nhờ đó tôi không cảm thấy quá xấu hổ hay bối rối, nhưng điều đó cũng có nghĩa là Ju Kwon Oh đã có nhiều kinh nghiệm với những người khác trong tình huống này, khiến tôi nản lòng.
Ngược lại có lẽ cậu ấy đang nghĩ rằng mọi thứ của tôi đều vụng về.
"Thế nào?"
Ju Kwon Oh múc canh giải rượu giá đỗ cho tôi. Đúng như lời cậu ấy đã mạnh miệng tuyên bố, cậu ấy có vẻ rất giỏi nấu ăn. Vị không quá mặn, hương hành nồng nàn khiến phần bụng đang khó chịu của tôi dịu lại ngay lập tức.
Cuối cùng tôi quyết định buông bỏ mọi cảnh giác, chỉ đơn giản là ăn cơm một cách ngon miệng.
"Ngon lắm. Cậu nói nấu ăn giỏi, hóa ra là thật."
Ju Kwon Oh ngồi xuống đối diện, cầm đũa thìa lên. Nhưng mà, cậu ấy định cứ cởi trần ăn như vậy sao.
"Ừ. Nếu có món gì muốn ăn thì cứ nói. Lần sau tôi sẽ làm cho."
"...Thật à?"
"Vậy chẳng lẽ làm giả à?"
Dù không phải là thật lòng, thì tôi cũng thấy biết ơn chỉ với lời nói đó.
"Ừ."
"Cậu thích món gì?"
"Mì Ý sốt cà chua thịt viên."
"Mì Ý ngon đấy. Làm cũng đơn giản. Lần sau lại đến chơi thì tớ sẽ làm cho."
Ju Kwon Oh trả lời một cách tự tin như thể cậu ấy là thần mì Ý vậy.
"Ừ."
Liệu chúng tôi có thực sự có "lần sau" không. Dù cố gắng không kỳ vọng, tôi vẫn cứ gán ý nghĩa cho từng hành động của Ju Kwon Oh.
Nhưng bây giờ tôi không muốn nghi ngờ và tính toán mọi thứ. Tôi muốn tận hưởng bầu không khí tự nhiên và thoải mái mà Ju Kwon Oh cho phép thêm một chút nữa.
"Từ hôm qua tôi đã nghĩ, Ryu Jeong Ha ăn cũng được đấy."
"...Tớ hay nghe người ta nói vậy."
Nghĩ lại thì, gần như tôi đã xử lý hết đồ nhắm gọi hôm qua, Ju Kwon Oh cảm thấy vậy cũng phải.
"Còn nhiều đồ ăn, cứ ăn nhiều vào."
"Ừ."
Tôi chăm chỉ luân phiên ăn trứng kho, xúc xích xào và kim chi, là những món ăn kèm.
Bụng đã no, rượu cũng đã tỉnh, không khí cũng trở nên quen thuộc, lúc này tôi mới bắt đầu để ý đến nội thất trong phòng. Phòng trọ một phòng của Ju Kwon Oh, so với những phòng gần trường, thì có vẻ rộng rãi.
Không biết có phải do cậu ấy dọn dẹp thường xuyên không, bàn học, giá sách, nhà bếp đều rất sạch sẽ. Và thật bất ngờ, dấu vết của cuộc sống gia đình lại rất rõ ràng ở khắp nơi.
Chỉ riêng nhà bếp, các loại gia vị được đựng gọn gàng trong hộp chuyên dụng, và mùi nước xả vải tràn ngập khắp căn nhà. Đó là mùi hương tỏa ra khi đến gần Ju Kwon Oh. Có đến ba chậu cây mọng nước đặt ở cửa sổ, và trên giá sách có cắm mấy cuốn sách dạy nấu ăn cỡ lớn.
"Ảnh gia đình à?"
Phát hiện ra một khung ảnh đặt ở một góc bàn, tôi cẩn thận hỏi sau khi đã nuốt hết thức ăn. Ju Kwon Oh vui vẻ trả lời.
"Ừ. Bố và anh trai tớ. Không giống nhau lắm đúng không?"
Còn tiếp.
Nào ra chap mới vậy
greatttt...
100 đỉm
hay nhứt cái néch
like mạnh
Ghiền rồi nha
xuat sacc
đẹp trai vãi ò😍😍😍
💯❤️🔥 quá tuyệt vời