Bọ Rùa

Logo.png

Hãy Đi Theo Cừu Trong Vực Thẳm - Chap 162


“Đây là cái gì thế?”

Trên đường đi làm về sau khi ghé chợ, một nhân viên văn phòng nào đó đã khó hiểu lẩm bẩm. Có thứ gì đó đang lả tả rơi xuống từ trên trời.

“Mùa này mà có tuyết rơi sao?”

Những thứ lững lờ trôi giữa không trung được người thì xem là tuyết, kẻ lại nghĩ là cánh hoa, có người còn cho đó là tờ rơi giảm giá hay bồ công anh bay trong gió. Những người vì tò mò mà đưa tay chạm vào đều giật mình kinh hãi trước cơn đau buốt. Nhưng cũng chỉ trong giây lát, rồi đôi mắt họ liền trở nên mơ màng.

“À, phải rồi... Phải về nhà thôi.”

Như đã quên bẵng chuyện vừa xảy ra, người nhân viên văn phòng lại tiếp tục bước đi. Nhưng không hiểu sao, bước chân của anh ta lại không hướng về nhà mà lại đi về một phía nào đó. Từng người một như thế hợp lại, chẳng mấy chốc đã tạo thành một hàng dài.

Lúc đầu, người ta không nhận ra điều bất thường ngay lập tức, bởi vì trông họ bề ngoài vẫn hoàn toàn bình thường. Thế nhưng khi số người không trở về nhà và mất tích lên đến hàng vạn, thì không ai có thể không biết được nữa. Chẳng bao lâu sau khi xác định được nguyên nhân và phát đi cảnh báo, thì đoàn người đông đúc đã đi về một nơi nào đó rồi. Nơi đó chính là khu vực gần Cục Quản lý Khe nứt.

Không lâu sau, sáu vật thể bay khổng lồ đã bị phát hiện trên bầu trời Cục Quản lý Khe nứt. Hình ảnh của những vật thể bay được ghi lại từ drone cho thấy một dáng vẻ vô cùng kinh hoàng.

Gà, lợn, bò, muỗi, chuột và ruồi.

Chúng có đầu của những loài động vật và côn trùng khác nhau, nhưng phần hàm dưới lại là miệng người trông vô cùng kỳ dị. Vỗ đôi cánh màng màu đỏ, nơi mọc ra những thứ chẳng hề ăn nhập như mắt, móng guốc, râu hay đuôi trông như đồ trang sức, lũ quái vật ngân nga một giai điệu nào đó.

- Hãy đến ♪♬ Hãy đến đây ♩ đến với thế giới chân chính ♬

- A a! Nơi ấy có hạnh phúc đích thực

- Mau đến ♬ bữa tiệc ngọc vĩ đại ♬ và huy hoàng ♬ của chúng ta!

- Luôn luôn hoan nghênh! Chúc mừng! Chúc tụng! Mau đến đây nào!

- Món nợ, ồ ồ, nợ, món nợ! A a! Nợ nợ nợ! Không, ánh sáng của mắt, a!

- Ô ô ô! Ô ô! A a a a!

Thoạt nghe thì đó là một bài hát mê hoặc, nhưng nếu lắng nghe kỹ thì lại là một bản hợp xướng với những nốt nhạc lạc điệu kỳ lạ. Đó cũng là một giai điệu gây ảo giác và mê hoặc trên diện rộng. Dù vậy hiệu ứng của nó cũng khá yếu, đến mức chỉ cần tập trung tinh thần hoặc bị một cú sốc là có thể tỉnh lại ngay. Thế nhưng, với những người bị đám côn trùng hình vảy do sáu con quái vật rắc xuống từ cú vỗ cánh xâm nhập vào người thì lại khác.

“A, nhà, ngôi nhà thân thương của ta! Về nhà, nhà, ồ ô, nhà!”

“Phải đến nơi đó! Thế giới hạnh phúc đích thực ở đó!”

“A a a! Tôi! Tôi cũng thế, tôi cũng thế!”

Những người hoàn toàn bị mê hoặc đã tụ tập đông nghịt gần Cục Quản lý Khe nứt. Họ giơ hai tay về phía sáu con quái vật và gào thét. Lũ quái vật vươn những chiếc vòi dài như ống hút từ miệng ra, tóm lấy từng người một rồi ăn thịt. Các thành viên của Đội Đặc nhiệm đang túc trực tại Cục Quản lý Khe nứt đã tấn công, nhưng sức chịu đựng của chúng mạnh đến mức hoàn toàn phớt lờ đòn đánh. Những người bị vòi của chúng quấn lấy và kéo lên không trung thì vùng vẫy trong trạng thái ngây ngất. Và khi bị quái vật ăn thịt, họ lại hét lên những tiếng thét thảm thiết.

Kết cục của việc những con quái vật cấp cao chưa từng thấy xuất hiện cùng một lúc thật khủng khiếp. Đến cả những người đang dùng drone để truyền hình trực tiếp tình hình vì tiền hay tỷ suất người xem cũng phải chết lặng. Cũng có nhiều người chạy đến để cứu gia đình và bạn bè của mình, nhưng họ cũng nhanh chóng bị mê hoặc và rơi vào tình cảnh tương tự.

- Cái quái gì thế kia? ... Khoan đã, tôi buồn nôn quá. Oẹ...!

- Mọi người ơi, đừng đến đó để cứu gia đình hay bạn bè! Mọi người hiểu chứ? Nhất định phải ở nhà chờ đợi!

- Dù gì thì Cục Quản lý Khe nứt cũng ở ngay gần đây nên họ sẽ đến cứu sớm thôi! Mọi người! Hãy ở yên trong nhà!

Những người có sức ảnh hưởng và khán giả đang ra sức gào thét bỗng chốc im bặt. Giữa lúc dòng người đang ùn ùn kéo đến, một vết nứt đã xuất hiện giữa không trung. Xoẹt... Xoẹt xoẹt xoẹt... Một vết nứt lớn và đáng sợ như thể sẽ phát ra âm thanh như vậy đã lan ra trong nháy mắt. Ngay sau đó, một thứ gì đó vô hình sền sệt tuôn ra từ nơi đó như thác đổ. Xung quanh bỗng chốc tối sầm lại.

Như thể có một chiếc lưỡi khổng lồ vô hình lướt qua, những tòa nhà và ngôi nhà mới đã bị biến chất dọc theo một vệt đường rộng lớn và âm u, trông như thể đã bị bỏ hoang hàng chục năm. Dòng không khí ngừng lại, và sắc trời trở nên đáng ngại. Mặt trăng và các vì sao biến mất, chỉ còn lại một vầng hoàng hôn bất ổn, chẳng phải ngày cũng chẳng phải đêm. Dòng chảy đó đã nuốt chửng một khu vực rộng lớn tương đương cả một thành phố chỉ trong chốc lát.

Từ lúc đám đông tụ tập, sáu vật thể bay xuất hiện cho đến khi một vết nứt khổng lồ mở ra chỉ mất chưa đầy vài phút. Tốc độ lan nhanh và phạm vi hoàn toàn khác biệt so với những khe nứt thông thường, nhìn kiểu gì thì đây cũng là một Đại Khe Nứt. Tất cả những người bị sang chấn tâm lý trỗi dậy đều hét lên. Họ bàng hoàng ngồi sụp xuống tại chỗ.

- Đại Khe Nứt ư??? Bây giờ Đại Khe Nứt đang mở ra sao?

- A...

- Phải làm sao đây, phải làm sao đây. Không muốn đâu, thật sự không muốn đâu…

Giữa những tiếng khóc và tiếng la hét, một sự im lặng tuyệt vọng bao trùm lấy mọi người. Lần lượt từng người không dám nhìn nữa mà rời khỏi buổi phát sóng. Đồng thời, cũng có nhiều người nghe tin mà tìm đến. Họ là những người tha thiết muốn tìm kiếm gia đình và bạn bè của mình dù chỉ là qua một buổi phát sóng lậu. Khung chat trôi đi rất nhanh.

- Đm toang rồi

- Mẹ tôi không nghe máy

- Cục Quản lý Khe nứt đang làm cái quái gì vậy? Phải đối phó nhanh lên chứ

- Đmđmđmđmđmđm

- Làm ơn tìm giúp Yeon Ah nhà chúng tôi với ạ, con bé mặc áo hoodie trắng, buộc tóc bằng dây màu đỏ và đeo ba lô đen.

- Có lệnh sơ tán thì những người đó cũng phát điên cả rồi không nghe được đâu, to chuyện rồi.

- Si Yul à con không có ở đó đúng không? Làm ơn đi mà

- Muốn chết quá, sống tiếp trong cái thế giới này còn có ý nghĩa gì nữa đâu

- Hàn Quốc tiêu rồi

Ngay lúc đó, một người đang nín thở quan sát Đại Khe Nứt từ gần đó đã hét lên.

- Trực thăng của Cục Quản lý Khe nứt xuất hiện rồi!!!!!!

***

Hai chiếc trực thăng tiến vào không phận Cục Quản lý Khe nứt. Lũ quái vật đang mải mê chọn từng người để ăn thịt đã phản ứng với tiếng trực thăng. Chúng bắn những chiếc vòi dài về phía chiếc trực thăng như những mũi tên. Thế nhưng, như đã đọc được quỹ đạo của chúng, chiếc trực thăng ngay lập tức chuyển hướng sang một bên. Từ sườn máy bay đang nghiêng lên trên, một người đã nhảy xuống. Đó là Jeong Si Young đã quay về từ Busan ngay khi nghe tin về sự vũ hóa của kén.

Dù là độ cao chóng mặt, nhưng trên gương mặt Jeong Si Young không hề có chút sợ hãi. Trên gương mặt mộc lần đầu lộ diện sau một thời gian dài chỉ hiện hữu một ý chí chiến đấu dũng mãnh. Rầm! Vừa đáp xuống con quái vật đầu gà, thân hình khổng lồ của nó đã loạng choạng vì cú va chạm. Jeong Si Young không bỏ lỡ thời cơ, liền cắm phập thanh đại đao khổng lồ đang đeo trên lưng xuống.

- A a a a a ák!

Đáng ngạc nhiên là con quái vật không kêu lên tiếng gà gáy, mà lại là tiếng hét của con người nghe vô cùng khó chịu. Nó điên cuồng vỗ cánh, giãy giụa hòng hất Jeong Si Young ra nhưng cô không hề nhúc nhích. Chất dịch màu đen từ lưng nó chảy xuống tí tách. Đó là lúc năm con còn lại định bay lên một độ cao cao hơn.

“Lũ khốn này dám trốn đi đâu!”

Cùng với tiếng hét vang trời, một tấm lưới được dệt bằng vàng đã bay ra từ chiếc trực thăng còn lại đang bay lượn vòng quanh. Tiếp đó, nó như một sinh vật sống quấn lấy năm con quái vật cùng một lúc. Đó là năng lực của Seo Yak Rin.

Seo Yak Rin đang ở trên chiếc trực thăng còn lại, cũng nhảy xuống không trung. Cổ và cánh của lũ quái vật bị vướng vào sợi dây, chúng giãy giụa hòng thoát ra nhưng càng thế thì lại càng bị siết chặt hơn. Dù đang khống chế năm vật thể bay khổng lồ, Seo Yak Rin vẫn vui vẻ chào hỏi mà không hề tỏ ra chút mệt mỏi nào.

“Chị Si Young! Lâu lắm rồi chúng ta mới tác chiến chung nhỉ!”

“Ừ, được gặp lại gương mặt, đáng mừng… thật tốt!”

Jeong Si Young tìm lại được nụ cười thật sự sau một thời gian dài thoát khỏi ô nhiễm, vừa xé tan tác tấm lưng của con quái vật vừa trả lời. Ở bên dưới, trong lúc lũ quái vật đang bị phân tâm bởi cuộc tấn công trên không, những người nhanh chóng tiến vào đã bắt đầu hành động.

Những Thức tỉnh giả cấp trung, bao gồm cả Lee Chan Ha đều giương lá chắn phòng thủ của mình. Lá chắn màu xanh lam bao trùm lấy đám đông vẫn chưa tỉnh táo, đang nhảy dựng lên và la hét. Tiếp theo, khí gas gây ngủ được phun đầy bên trong lá chắn. Mọi người loạng choạng rồi lần lượt ngã xuống đất. Khi tình hình hỗn loạn đã phần nào được ổn định, một cuộc tấn công thực sự đã diễn ra ngay sau đó.

Các thành viên Đội Đặc nhiệm chĩa vũ khí phòng không được phát triển để đối phó với những con quái vật cấp cao biết bay về phía chúng. Kétttt. Cùng với tiếng máy móc vận hành nhất loạt, đầu của những khẩu pháo lao móc khổng lồ có gắn Vĩnh Cửu Thạch được mài sắc nhọn đồng loạt hướng về phía lũ quái vật. Mỗi một vũ khí đều tiêu tốn một chi phí khổng lồ. Ngay sau đó, một mệnh lệnh dứt khoát được ban ra.

“Bắn!”

Ầm! Ầm ầm! Cùng với tiếng nổ của thuốc súng, những ngọn lao bay đi xuyên thủng cơ thể lũ quái vật. Sau đó, phần đầu của những ngọn lao đồng loạt bung ra như nan ô. Đó là một thiết kế vừa hiệu quả vừa hiểm độc, được tạo ra để ngọn lao một khi đã đâm vào thì sẽ không thể rút ra được nữa. Lũ quái vật vùng vẫy trong những tiếng la hét thảm thương. Nhưng đó không đơn thuần là tiếng ồn.

Một vài thành viên của Đội Đặc nhiệm đã rơi vào trạng thái hỗn loạn sau khi nghe thấy tiếng hét vang dội trong não. Chưa dừng lại ở đó, họ còn mặc cho dây lao cứ thế tuột đi không ngừng, thậm chí còn cắt đứt nó. Những thành viên có sức kháng cự cao không bị ảnh hưởng đã không ngần ngại đá mạnh vào ống quyển của đồng đội.

“Tỉnh lại đi! Mấy người đang làm cái gì vậy!”

May mắn là đó chỉ là trạng thái hỗn loạn ở mức có thể tỉnh lại ngay lập tức nhờ cơn đau dữ dội. Vì là Thức tỉnh giả nên họ đã nhanh chóng thoát ra được. Cũng may là họ đang mặc bộ đồ bảo hộ từ đầu đến chân, chứ nếu không, những chất ô nhiễm vẫn đang tuôn rơi như tuyết bây giờ mà ngấm vào thì họ sẽ phát điên ngay lập tức. Tất nhiên, bộ đồ này cũng không phải là bất khả xâm phạm, theo thời gian thì nó cũng sẽ bị ô nhiễm, vì vậy họ không thể trì hoãn dù chỉ một khắc.

“Kéo chúng xuống đất! Phải làm cho lũ quái vật đó không thể bay được nữa!”

Đội trưởng hét lớn. Kétttt! Chỉ bằng sức của máy móc thì rất khó để kéo những con quái vật đang giãy giụa trên không trung xuống. Sức mạnh bay lên của chúng thô bạo hơn cả tưởng tượng. Tấm lưới vàng của Seo Yak Rin đè xuống từ trên, và từ dưới thì kéo xuống.

Ấy vậy mà lũ quái vật vẫn cố chống cự, rồi chất độc của Yoon Seung Ryong tham lam nuốt chửng chúng. Chuyển động vỗ cánh của chúng trở nên chậm chạp, rồi dần dần độ cao cũng hạ xuống.

Con quái vật mà Jeong Si Young đang xử lý là con rơi xuống đầu tiên. Bị chặt đứt cánh, dù sức mạnh có lớn đến đâu thì nó cũng không thể không rơi xuống được.

Rầmmmm…!

Con quái vật đầu gà rơi xuống, làm tung lên một đám bụi đất khổng lồ và những chất ô nhiễm to lớn. Dù đã xử lý nó ở độ cao thấp nhất có thể, nhưng hậu quả vẫn quá lớn, một tòa nhà đã bị nứt toác và vài ba lá chắn phòng thủ đã bị vỡ. Tiếp đó, năm con quái vật còn lại hoặc là không trụ nổi nữa mà rơi xuống, hoặc là từ bỏ việc bay và đáp xuống mặt đất. Ngay cả trong tình huống đó, lá chắn phòng thủ của Lee Chan Ha vẫn vững vàng.

Trong cái rủi có cái may là nhờ lũ quái vật đã tập trung mọi người lại nên không có người dân nào ở bên ngoài trên đường phố khu vực này. Vì đám đông đã tụ tập lại một chỗ nên việc bảo vệ cũng dễ dàng hơn. Ngay khi những lá chắn phòng thủ bị vỡ một phần được dựng lại, những đòn tấn công đã dồn dập đổ về phía lũ quái vật đã rơi xuống đất.

Dành Cho Bạn

📌 Chưa có truyện nào dành cho bạn.

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận!

1 bình luận

AnttAntt

Vẫn luôn theo dõi và ủng hộ nhà mình nè. Mọi thứ vui vẻ là tốt rồi. Ngày nào cũng vô nhà mình hết á. Vô xem 1 chút rồi bận quá chạy ra nhưng mãi ủng hộ. Cảm ơn sự chân thành cũng như nỗ lực cố gắng của nhà mình. Bản thân mình luôn đánh giá cao các bạn về mọi mặt nên hãy luôn vui tươi, giữ gìn sức khoẻ nhé.